Bóng chiều nhạt nắng, mây lưu lạc
Bay bổng nửa vời, chợt thành mưa
Rơi xuống, thấy đời sao quạnh quẽ
Tan tác, ngọn sầu, giọt lưa thưa.
Giòng sông lặng lẽ trôi về biển.
Mây vẫn lững lờ kiếp lãng du
Bềnh bồng muôn thuở, không bến đợi
Quay quắt niềm đau, cõi mịt mù.