User Rating: 0 / 5

Star InactiveStar InactiveStar InactiveStar InactiveStar Inactive
 
 
Xuân về, chị bâng khuâng nỗi nhớ
Nhớ quê nhà, nhớ khói hoàng hôn
Nhớ trường xưa trĩu nặng tâm hồn
Chị tiếc nuối một thời cô giáo.
 
Bụi phấn trắng rơi đầy vai áo
Chị dịu dàng bài giảng năm xưa
Mắt mơ màng kỷ niệm thoáng đưa
Đời thay đổi, hợp tan tan hợp.
 
Tiếng trống trường sau giờ đứng lớp
Học trò về rộn rã tiếng cười
Chị nghe lòng ấm áp vui tươi
Niềm hạnh phúc đong đầy cuộc sống.
 
Bỗng một hôm cuộc đời biến động
Chị rời trường làm kẻ tha hương
Nơi xứ người thiếu hẵn tình thương
Không chân thật, lọc lừa, giả dối.
 
Rồi từ đó, chị buồn ít nói
Biết bao giờ trở lại cố hương
Bao xuân qua lòng vẫn vấn vương
Vẫn khắc khoải mõi mòn nỗi nhớ.
 

 

Lợi Trân

 ( Vườn thơ Atlanta )