User Rating: 0 / 5

Star InactiveStar InactiveStar InactiveStar InactiveStar Inactive
 

Biển Qui Nhơn xanh ngát ngập bóng dừa 
Nón nghiêng che, giấu khóe mắt đong đưa
Làm xao xuyến chàng quân nhân về phép
Xuống xe, nhìn, bất kể nước chiều mưa

Quai nón sắt, dây ba chạc chưa gỡ
Trời không trồng, mà cứ đứng ngẩn ngơ,
Áo nàng bay, hình như tà luống cuống
Con nhà ai, sao đẹp đến không ngờ

Tiếng quân xa, rồ ga, như muốn gọi
Vẫn không nghe, tài xế bóp thêm còi
Chàng trinh sát tiếc, nhìn, lên ngựa sắt
Chưa kịp yêu, nợ nước đã vội đòi

Nàng tuổi hồng, vẫn ngày qua phố cũ
Mơ vào xuân, chưa đến đã tàn thu
“Bốt-đờ-sô” ngày hẹn sao chẳng thấy
Không gian xa, chiều tím vẫn mịt mù.


 
 
Trần Quốc Công