User Rating: 0 / 5

Star InactiveStar InactiveStar InactiveStar InactiveStar Inactive
 

 

Đi bên anh em lại nhớ về cha
Người che chở em suốt thời thơ ấu
Em gặp anh khi cha già khuất núi
Góc ghế công viên chiều xuân se lạnh
Bờ vai anh, em tựa thầm tự hỏi
Che chở em, anh liệu mãi thay Cha
Cho em lang thang suốt cuối cuộc đời?
 
Chúng mình ghé nhà thờ đóng cửa
Cửa sắt dày dần dần đang khép lại
Chúa chối từ không muốn đáp lời em
Cũng bởi lẽ cuộc đời mênh mông quá
Chẳng thể trả lời, đơn giản, thế thôi.
 
 
Trần Thu Dung