User Rating: 0 / 5

Star InactiveStar InactiveStar InactiveStar InactiveStar Inactive
 

Thơ tình tôi rải chỗ nằm,
Nửa kê bên trái, nửa bằm như tương.
Bài nào ấm áp, dễ thương,
Tôi lồng gối ngọc để nhường gối tay.

Chưa xong bài đứng tựa mây,
Cho nhìn trăng héo, cho gầy xác xơ.
Thơ tôi không có đợi chờ,
Vì bao ngăn cách, bây giờ vỡ tan!

Quê Hương tôi khổ ngập tràn,
Dân lành vô tội, tan hoang cửa nhà.
Đêm nằm trăn trở, thở ra,
Duỗi chân tôi đạp, tôi va thơ tình.

Kéo chăn che ấm thân mình,
Đầu kê gối ngọc, thơ tình chiêm bao.
Sài Gòn, Đà Lạt ước ao,
Về trên lối cũ ngọt ngào Quê Hương.

Việt Nam tôi ngọt mía đường,
Thơ tình la liệt... mà thương chỗ nằm!
 


Linh Đắc