User Rating: 5 / 5

Star ActiveStar ActiveStar ActiveStar ActiveStar Active
 
 
Không dám nghĩ mình đã thêm một tuổi
Bởi tháng năm cứ thế ...khép vòng quay
cho thời gian hờ hững tiễn đêm ngày
Đêm trăn trở, ngày hóa thân lữ thứ.
 
Nhớ khi xưa người vấn khăn quyết tử
Nợ núi sông trang trải một đường gươm
Nay bó gối nhìn thăng trầm viễn xứ
Chưa chùn chân mà như đã cùng đường.

Gõ nhịp quân hành, thầm thì câu hát
Chí chưa cùn, gươm súng đã lìa tay
Vòng thời gian nối mãi những u hoài
của lưu khách lìa quê thời vong mạt.


Nơi quan tái chân bước xiêu, bước lạc
Nặng hành trang vì cơm, áo, gạo, tiền
Đã da mồi, tóc bạc... vẫn chưa yên
cứ chìm, nổi giữa dòng đời tất bật!
 
Rải vài nốt, hát mừng ta ...Sinh Nhật!
Chào bản thân đang gần đất xa trời
Chúc gì đây khi hồn gửi trùng khơi
để theo gió xuyên đêm về phố cũ?!
 
64 tuổi! Quẩn quanh nơi viễn xứ
Hơn nửa đời ngân mãi điệu nam ai
Bắt chước người xưa," Độc Dạ Cảm Hoài " (*)
và lòng cứ nhịp theo hồi Dạ Cổ...!
 
Nhìn đêm thả mù sương trên viễn phố
thấy bóng quê bàng bạc cuối trời mơ
Chuyến hồi hương còn xa lắc, xa lơ
Sao chậm quá ánh bình minh thắp sáng!
 
Trầm ngâm nhớ mỏi mòn hương dĩ vãng.
Đếm ngày qua, tháng lại... rất vô tình!
Ngày tiếp đêm. Đêm mỏi mắt ...lặng thinh
Thêm tuổi thọ hay ngắn dần năm, tháng?!


Huy Văn
(*) Tựa thơ Cao Bá Quát