User Rating: 5 / 5

Star ActiveStar ActiveStar ActiveStar ActiveStar Active
 

 
Chiều Qua Cầu Bắc

Cái cảm giác chiều nghiêng là có thật
Khi quá giang Bắc Mỹ Thuận bằng cầu
Về vĩnh long thăm Trà Vinh, Sa Đéc
Nghe lòng cứ mãi nôn nao
Nhớ những chuyến phà ngang
Những hồi còi tách bến
Còn vấn vương câu vọng cổ đoạn trường
Sóng nặng phù sa theo dòng nước lượn
Phà bên này lòng gởi bên kia.

Chiều lên
Thấy như nghiêng mới lạ!
Bóng lệch tà huy sương phủ mái đầu
Bao nhiêu năm đời qua rất vội
Cầu Mới bây giờ đã trở thành xưa
Nhớ mãi Vũng Liêm
Ngày đầu thử lửa
Hai chân như dính vào nhau
Giữa nắng gắt như chảo rang quá độ
Mà sao lạnh buốt sống lưng
Thì ra sợ, lần đầu nào cũng sợ
Kể cả lần đầu
Cạn ly đế Ba Càng
Và từ đó dọc ngang Nam Bộ
Làm sao quên sông nước Long Hồ
Làm sao quên Chợ Trường An náo nhiệt
Áo bà ba và những gánh hàng hoa.

Ơi lại nhớ! Nhớ gì lạ quá
Ba Động biển xanh sóng lên hờn dỗi
Ao Bà Om lỡ hẹn ngày về.
Chinh chiến điêu linh
Chiến binh thường thất hứa
Rất may mà
Còn em gái Vườn Hồng
Hiểu lòng tri kỷ
Nên vẫn chờ dẫu người lỗi hẹn
Vẫn nồng nàn tình ý Sa giang.

Vừa đó, mới đây
Vĩnh Long đã đến
Trà Vinh, Sa Đéc vẫn còn nguyên
Trong trái tim hằn lên nỗi nhớ
Tần hoài dạ cổ mượn lời ca
Ghi dấu chia tay từ Văn Sương Các
Thời gian qua hơn nửa đời người!
Hải ngoại thương vay, biết ai khóc mướn
Quê hương Khế ngọt hay chua.
Vẳng tiếng còi phà
Từ miền qua khứ
Sóng lên
Sông nước bồi hồi
Cô lái đò xưa đổi bờ tách bến
Khách về ngơ ngẩn giữa chiều nghiêng.
Xin vẫy tay chào Vĩnh Long Sa đéc
Và ôm hôn thắm thiết Trà Vinh.
Lòng lại dặn lòng, mai rời quê cũ
Phải mang theo nắm đất hữu tình.
Để mai kia rãi lên mộ chí
Thỏa lòng yên nghĩ giữa quê mình.

Túy Hà