Tháng Chín em về thăm phố cũ,
Trăng tàn một bóng nhớ xa xăm,
Bốn mươi năm! Tưởng chừng như mới,
Đời tha phương cát vẫn bụi lầm.
***
Tháng chín em về ngang lối xưa,
Biết bao kỷ niệm những ngày thơ,
Nghe từ trong cõi lòng sâu thẳm,
Tiếng của người yêu dặn đợi chờ.
***
Tháng chín em về nghe biển gọi,
Dập dềnh nỗi nhớ bỗng dâng cao,
Dáng ai trong buổi chia lìa ấy,
Còn mãi trong em. Buồn dạt dào.
***
Tháng chín em về trưa rất nắng,
Mà sao buốt giá cả tâm tư,
Nhiều đêm giấc ngủ không tròn mộng,
Ai vẫn tìm ai trong bến mơ.
***
Tháng Chín rồi anh! Dạ rất buồn,
Những chiều nghe gió tạt mưa tuôn,
Cố nhân ơi! Cớ sao hờ hững,
Cho kiếp hồng nhan lắm đoạn trường!
Hoàng Yến