User Rating: 5 / 5

Star ActiveStar ActiveStar ActiveStar ActiveStar Active
 

Trái Sầu Riêng
1986 1 TraiSauRieng VinhLiem
Nhà anh thuở đó vườn sai trái
Ðủ loại lôm chôm, mận, ổi, xoài,
Vú sữa, nhãn, đào… chưa kịp hái
Mẹ già cặm cụi chẳng nhờ ai.

Anh thường tinh nghịch, tánh ham chơi
Chẳng giúp được chi bởi biếng lười
Rủ bạn bè đông về quấy phá
Thế mà Mẹ nói thấy vui vui.

Ở tận vườn sau có một cây
Thân cao đứng vững đã bao ngày
Không chiếc thang nào cao tới cả
Cây già thuôn nhỏ nửa vòng tay.

Anh nghe Mẹ gọi trái Sầu Riêng
Gai nhọn, mình thô – chẳng dịu hiền!
Ai đặt tên cho Sầu Riêng nhỉ?
Cái mùi khó ngửi, thật vô duyên!

Ấy thế mà em thích nếm mùi!
Em khen ngon tuyệt, nhất trên đời
Ðậm đà hương vị tan đầu lưỡi
Ăn trái Sầu Riêng nhớ mãi thôi!

Chìu em, anh thử nếm Sầu Riêng
Quả đúng không sai, thật đáng tiền!
Ăn mãi Sầu Riêng không biết chán
Như tình hai đứa thắm tơ duyên.

Trái “sầu riêng” đó, lòng tê tái
Phút chốc lìa nhau chẳng giã từ!
Mỗi đứa một phương biền biệt mãi
Trông vời quê cũ mấy mùa Thu.

Còn nghe văng vẳng lời em nói:
“Ăn trái Sầu Riêng để nhớ đời”
Nhưng có khi nào em tự hỏi:
“Bây giờ người ấy vẫn thương tôi?”

Em tôi giờ chắc tay bồng bế?
Có nếm Sầu Riêng nhớ một người?
Quê cũ điêu tàn, đời bóng xế
Mà tình sống mãi, nhớ khôn nguôi!

1986 2 TraiSauRiengVinhLiem
Vĩnh Liêm
(Trong thi tập “Hương Đồng Nội”, sắp xuất bản)