Ta không đợi nhưng mùa xuân vẫn đến
Trong lạnh lùng, tan tác cả ngàn hoa
Bởi nơi đây, nắng không đủ chan hoà
Cơn bão tuyết đã giăng đầy ngập lối
Dù ta biết mùa xuân đang đi tới
Đang thập thò, đầu ngõ thoáng xôn xao
Nhưng dường như xuân không thể bước vào
Bởi đông lạnh vẫn còn đang lưu luyến
Nàng Xuân nhé, đừng đắn đo xao xuyến
Kiên nhẫn chờ, trời đất sẽ dang tay
Hạ Thu Đông , tròn lại với tháng ngày
Xuân phải đến, bởi vì Xuân phải đến
Trong vũ trụ, đủ bốn mùa thương mến
Mà mùa xuân luôn lay động tâm can
Đến rồi đi, không vương vấn buộc ràng
Chỉ để lại , tuổi đời ta chồng chất
Chỉ để nhớ, cuộc đời ai còn, mất
Người ra đi, người ở lại nhớ nhung
Mỗi mùa xuân, mong mỏi được trùng phùng
Cho kỷ niệm , đong đầy vào ký ức
Vân Hà
Tuyết lạnh Atlanta