Rượu Trăng Sầu
Đêm nay ngồi ngắm ánh trăng sầu
Buồn nghĩ đời sao lắm bể dâu
Tình nước tình non lòng chết lặng
Làm sao nói hết nỗi niềm đau
Chén rượu sầu đời như muốn cạn
Ngó quanh nhìn quẩn một mình ta
Trăm năm tình cũng tàn như lá
Còn lại trong lòng những xót xa
Nhiều lúc bỗng dưng lại ngậm ngùi
Ngập ngừng cầm bút hồn chơi vơi
Nhìn tờ giấy trắng chờ vần lạ
Nghĩ mãi mới ghi được mấy lời
Vẫn không chết được một niềm tin
Cho dẫu đời ta bóng nguyệt chìm
Hy vọng những ngày năm tháng mới
Lửa hờn dân tộc sẽ bùng lên
Ta vẫn một lòng yêu cố quốc
Đêm vàng võ xuống ngắm trăng suông
Rượu sầu ly xứ mình ta uống
Đau với sầu ta nỗi đoạn trường
Dâng hiến gì cho Sông Núi nữa
Trí mòn lực cạn tâm còn đâu
Một mình một bóng trăng tâm sự
Ta với trăng nghiêng chén rượu sầu.
Hoa Văn