Đêm nằm nghe tiếng mưa rơi
Sao nghe nhớ quá một thời đã xa?
Trốn mưa đứng dưới hiên nhà
Giơ tay hứng, nước vỡ oà trên tay
Tuổi thơ thích lắm mưa bay
Tan trường, tà áo loay hoay thẹn thùng
Mưa làm ướt cả mắt nhung
Áo vờn như cánh bướm tung tăng cười
Mau đưa chiếc cặp lên thôi
Che màu con gái, kẻo người ngẩn ngơ
Xa rồi, như những giấc mơ
Mà như gần lắm, cứ ngờ hôm qua
Môi ngon, dáng ngọc tay ngà
Run run hồn phách, là đà phiêu diêu
Mới tay tuổi đã xế chiều
Trái tim cũng vẫn liêu xiêu giọt tình.
Xoay lưng trở giấc lặng thinh
Mới hay mưa nửa đêm, mình, thức sâu
Vân Hà
Atlanta