User Rating: 5 / 5

Star ActiveStar ActiveStar ActiveStar ActiveStar Active
 

Món Ngon Quê Mẹ & Sầu Riêng & Chuyện Buồn Lũ Lụt Quê Tôi (Thơ)
***
I- Thơ : MÓN NGON QUÊ MẸ (TrầnQuốc Bảo)
3977 1 MonAnQueToiTQBao 
Miền Nam Quê Mẹ mến yêu
Biết bao kỷ niệm luyến lưu trong lòng
Sông Tiền, sông Hậu, Cửu Long
Mạch tim nuôi sống cánh đồng phì nhiêu

Cá tôm, thủy sản thật nhiều
Ruộng xanh, thẳng cánh dập dìu cò bay
Tình người chơn chất là đây
Miếng ngon, ta nhớ những ngày năm xưa
Bao giờ về lại Cần Thơ
Lai rai nhậu món nước dừa cua đinh
3977 2 MonAnQToiTQB
Thèm nem Thủ Đức, Long Bình
Nem Lai Vung, đỏ môi mình ớt tiêu
Bánh tét, cốm dẹp Bạc Liêu
Tôm càng ở bến Ninh Kiều nướng trui
Kho rim cá cháy, bê thui
Nếp than cụng chén, uống thôi … quên về!

Ba Xuyên, đặc biệt món quê
Cá he kho tộ, ăn mê dân ghiền
Mắm thái, gói bằng lá sen
Thì qua Châu Đốc, bạn quen thương hồ
Trộn cùng đu đủ một tô
Ngào thêm muỗng thính, ớt khô dậy mầu
3977 3 MonAnTQB
Mâm cơm, nước mắm làm đầu
Nhãn hiệu Phú Quốc không đâu sánh bằng
Bánh canh, thì nhất Trảng Bàng
Mỹ Tho hủ tiếu ; Sóc Trang nghêu hầu
Long Xuyên nức tiếng từ lâu
Canh chua nấu cá bông lau tuyệt vời!

Về Sa Đéc nhậu, sẵn mồi
Bánh phồng tôm, đã mấy đời lừng danh
Bà Điểm là đất trầu xanh
Lái Thiêu măng cụt, Long Thành, sầu riêng,
Soài thanh ca ở Phong Điền
Biên Hòa nhất bưởi, khó miền nào tranh

Biết bao thổ sản xứ mình
Kể sao cho hết tự tình nước non!
Quê hương trái ngọt, miếng ngon
Một mai về lại … có còn Quê Hương?
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
***
II- Thơ : SẦU RIÊNG (Trần Quốc Bảo)
3977 4 SauRiengTQB 
Tặng qua một trái sầu riêng,
Tình Quê ấp ủ cho miềng nhớ nhau.
Hậu Giang con nước trôi mau,
Hổng trôi vơi đặng mối sầu riêng em!

Ví dầu còn chút ấm êm,
Là trong mộng mị hằng đêm trở về.
Ngàn trùng đành lẽ cắt chia,
Nhưng tim ai chẳng phai lìa hình ai.

Bao nhiêu tình tự Đồng Nai,
Xuôi theo Lòng Tảo ra ngoài Đại dương.
Gửi người trăm nhớ ngàn thương,
Ấp yêu mùi vị Quê Hương nồng nàn!

Kể từ Nước mất, nhà tan!
Đường xưa xóm cũ điêu tàn xác xơ.
Buồn hiu hắt bãi Cần Giờ,
Ưu phiền trải xuống Dốc Mơ từng chiều!

Hận sầu riêng miệt Lái Thiêu,
Giọng hò trên bến Ninh Kiều cô đơn!
Sương mờ sóng nước Cái Mơn,
Mây buồn phủ ngọn Thất Sơn não nề.

Người đi nặng một lời thề,
Góp muôn ngọn gió thổi về Quê Hương.
Quét tan mây ! xé màn sương !
Cho sông núi rực ánh dương chan hoà
3977 5 SauRiengTQB
Trái sầu riêng gửi tặng qua,
Mang theo chờ đợi xót xa từng ngày!
Ầu ơ ... thương nhớ vơi đầy,
Trong mơ, em thấy cờ bay vàng trời !
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
***
III- Thơ : CHUYỆN BUỒN LŨ LỤT QUÊ TÔI (Trần Quốc Bảo)
3977 6 ChuyenBuonLuLutTQB
Thiên tai giáng họa Quê nhà!
Năm (5) cơn bão lụt, sảy ra tiếp liền,
Quảng Bình, Quảng Trị, Thừa Thiên,
Mênh mông biển nước, một miền bao la!

Chuyện buồn lũ lụt xót xa!
Ước trên nửa triệu căn nhà tiêu tan!
Người dân, vốn đã nghèo nàn,
Lại lâm vào cảnh, cơ hàn bi thương
3977 7 ChuyenLuLutTQB
Chuyện buồn: - Việt Cộng bất lương!
Nhân cơn bão lụt, tìm phương làm giầu.
Chúng đã, xe hơi, nhà lầu,
Mà “Tiền Cứu Lụt”... cắt đầu, xén đuôi!
3977 8 LuLutTQB
Chuyện buồn lũ lụt Quê tôi,
Nước dâng, Bà ngoại chết trôi trong nhà!
Cháu con đục mái khiêng ra
Mênh mông biển nước, chôn Bà nơi đâu?
3977 9 LuLutTQB
Chuyện buồn nhiều cảnh thương đau,
Nhà kia, nước cuộn bùn sâu tràn về
Có bé trai, tuổi búp bê,
May còn sống!... giữa tứ bề bùn dâng!
3977 10 LuLutTQB
Chuyện lũ lụt, xót xa lòng,
Nơi kia, bùn đất theo dòng, trôi đi,
Hiện ra, quang cảnh sầu bi...
“Mẹ ôm con chết” !!! cực kỳ đau thương!!!

Chuyện bão lụt, ở Quê hương,
Kể sao cho hết thê lương điêu tàn!
Người mất tích, cửa nhà tan,
Đâu đây nghẹn tiếng khóc than u sầu
3977 11 LuLutTQB
Ruộng đồng chìm ngập nước sâu,
Đàn gia súc, cũng cơ hầu chết theo!
Hãy quan sát, mấy con mèo,
May gặp cây chuối, mà trèo lánh thân!

“Thiên tai” thảm khốc vô ngần!
Lại còn “ách Cộng”, tăng phần thương đau!”
- Con qùi lạy Đấng Tối Cao,
Xin thương, phù hộ đồng bào Việt Nam!
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia