Mơ Một Quê Hương & Huế Ơi ! (Thơ)
***
1- Thơ : MƠ MỘT QUÊ HƯƠNG (TQB)
Tôi mơ có một Quê Hương:
“Toàn dân no ấm, Tình Thương chan hòa
Chín mươi triệu dân ; một nhà
Coi nhau ruột thịt, như là anh em
Tự do, Hạnh phúc êm đềm
Quốc dân tạo dựng “Chính quyền Vì dân”
Nếp nhà: “Đạo, Đức, Nghĩa, Nhân”
Văn minh Thế giới góp phần Quê tôi”
- Ước mơ nào quá xa vời
Việt Nam - Quê đã một thời như mơ
Nhưng, than ôi ! có đâu ngờ!
Ngọn đèn phụt tắt, bây giờ tối tăm!
Quê tôi, nay những hờn căm
Lưỡi dao Cộng sản băm vằm nát Quê
Lòng dân ai oán não nề!
Bao giờ ánh sáng trở về Quê Tôi (!) ?
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
***
2- Thơ : HUẾ ƠI ! (TQB)
Bao năm xa cách Miền Trung,
Nhớ thương chi lạ!... vô cùng Huế ơi!
Ngự Bình lờ lững mây trôi,
Hương Giang lồng bóng trăng soi đôi bờ.
Nhớ tà áo trắng phất phơ,
Trường Tiền nghiêng nón bài thơ qua cầu.
Ai chờ ai, dốc Nam Giao?
Thuyền ai khoan nhặt đôi câu Nam Bình?
Gió trăng Bến Ngự hữu tình,
Hàng cau Vỹ Dạ lung linh nắng vàng.
Răng chừ, trở lại Phú Cam,
Về thăm Gia Hội, ghé sang Nguyệt Biều…
Lại thời bún bò giò heo,
Tré, nem Thượng Tứ, bánh bèo Đông Ba,
Đọi cơm hến, ly thanh trà,
Đậm hương vị Huế, biết là bao nhiêu!
Chuông chùa Thiên Mụ phiêu diêu,
Thời kinh Diệu Đế, mõ chiều âm vang.
Đường lên Bạch Hổ trồng bàng,
Văn Thánh, Võ Thánh hai hàng mù u.
Huế ơi! Những buổi vào Thu,
Dòng sông An Cựu mịt mù sương đêm.
Huế mộng mơ, Huế êm đềm,
Càng xa, nỗi nhớ càng thêm đậm đà!
Một thời, Huế những xót xa,
Mậu Thân, máu đổ chan hòa Cố Đô!
Thuở chừ, Huế chít khăn sô!
Đau thương Huế đến dại khờ! … Huế ơi!
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia