User Rating: 5 / 5

Star ActiveStar ActiveStar ActiveStar ActiveStar Active
 

Dấu Chấm Tình Yêu & Hà Nội Mưa Phùng & Tình Muộn & Tuyết Rơi (Thơ)
***
1- Thơ : DẤU CHẤM TÌNH YÊU (N.V.T.)
4058 1 DauChamTinhYeuNVT
Thơ em viết ...ngưng chi bằng dấu chấm
Nghe thoáng buồn in đậm nét vu vơ
Rồi trách sao tình ấy mãi hững hờ
Lòng tự hỏi sao hoài như gió thoảng

Dấu chấm kia phải chăng lời đã cạn
Để tình mình đôi ngã cách chia xa
Giọt lệ rơi trên vai áo nhạt nhòa
Pha giọt nhớ thêm vào lòng cay đắng

Viết cho anh ... tình thơ bằng dấu chấm
Vấn vương buồn giọt lệ đắng bờ môi
Bởi tim yêu đậm sâu hình bóng người
Nên dấu chấm xót xa lời tình cuối

Anh nào hiểu tình chia tay quá vội
Để đêm về thao thức suốt canh thâu
Nắng Hè sang thêm héo úa giọt sầu
Đừng vội xóa thương yêu bằng dấu chấm

Trời tháng Hạ mưa ngâu về quá ngắn
Phố xá buồn hiu quạnh bước chân ai
Giòng thời gian mòn mõi mãi kéo dài
Người yêu hỡi!  Ta mơ lần khờ dại
Nguyễn Vạn Thắng
***
2- Thơ : HÀ NỘI MƯA PHÙN (N.V.T.)
4058 2a HNMuaPhunNVT
Hà Nội mùa này đẹp lạ thay
Mưa phùn lất phất gió heo may
Mưa rơi rớt nhẹ trên vai áo
Đủ ướt em tôi suối tóc dài

Cổ Ngư khép kín dưới sương mù
Hà Nội yêu kiều nét tiểu thư
Ghế đá chờ em còn nhớ mãi
Mưa về gợi nhớ giọt tương tư

Vẫn nhớ ngày xưa buổi hẹn hò
Vòng tay đan kín nét ngây thơ
Mưa rơi thấm ướt bờ môi ấy
Ánh mắt long lanh tuổi dại khờ

Hà Nội mưa về nỗi tái tê
Bên nhau mình uống tách cà phê
Sưởi lòng giây phút tìm quên lãng
Kỷ niệm trong tôi bỗng lại về

Mưa phùn nhớ mãi buổi chia tay
Giọt lệ trong mưa tiếc tháng ngày
Tình đã chia xa từ dạo ấy
Còn đâu giây phút chiều Hồ Tây
Nguyễn Vạn Thắng
***
3- Thơ : TÌNH MUỘN (N.V.T.)
4058 3 TinhMuonNVT
Anh nào biết khi tình giờ đã muộn
Sân ga buồn, bến vắng tiễn người đi
Có phải chăng hai ngã đã chia ly
Nên tình mãi ngậm ngùi buông tiếng nấc

Có những lúc đêm khuya chợt thức giấc
Lòng hỏi thầm sao tình mãi chia xa ?
Hay tại anh ngày ấy quá lơ là
Nên chỉ biết đứng nhìn em quay bước

Tình đến muộn anh nào đâu biết được
Tại yêu người mang sầu khổ miên man
Vần thơ yêu ghi dấu vết muộn màng
Nên tim mãi u sầu vương số kiếp

Ta yêu nhau ...trái tim lòng tắt lịm
Giữa giòng đời chất chứa nỗi niềm đau
Làm sao ngăn khi mắt lệ tuôn trào
Tình đến muộn ...cũng đành thôi khép kín

Đã yêu nhau sao ta hoài câm nín
Để tình buồn chia cách nỗi lòng đau
Hạt mưa rơi tí tách gợi thêm sầu
Còn đâu nữa khi tình giờ đã hết ...

Nếu tình yêu vẫn hoài không đoạn kết
Thì con đường sẽ dài mãi bên nhau
Để tình ta không chia cách nỗi sầu
Niềm hạnh phúc dù muộn màng vẫn đẹp...
Nguyễn Vạn Thắng
***
4- Thơ : TUYẾT RƠI (N.V.T.)
4058 4 TuyetRoiNVT
Hồn băng giá mượn tình thơ ra viết
Dù tim lòng héo úa đã từ lâu
Dù vần thơ đan kết nhỏ lệ sầu
Như đang khóc thương tâm hồn bé nhỏ

Tại không viết tình thơ lời bày tỏ
Nên vẫn hoài ôm ấp nỗi niềm đau
Làm sao quên giây phút thuở ban đầu
Mùa Đông đến tuyết rơi buồn hiu quạnh

Tuyết rơi chi để lòng thêm giá lạnh ?
Tiếc thương thời áo trắng thuở thơ ngây
Làm sao quên hình bóng tóc buông dài
Em mang đến cho lòng tôi vương vấn

Trong giây phút đêm khuya buồn quạnh vắng
Tiếng côn trùng như rên xiết gọi tên
Lệ hay mưa ướt đẫm bờ môi em?
Con phố vắng chạnh lòng Đông giá lạnh

Có bao giờ em hiểu đời hiu quạnh?
Tim anh hoài dấu kín nỗi niềm riêng
Phút bên em ngày ấy thật êm đềm
Nên tình mãi giọt buồn vương xót lại

Thời gian trôi chẳng bao giờ dừng lại
Để tim lòng nhớ lại thuở yêu đương
Tuyết rơi chi mang giá lạnh vào hồn
Ai sưởi ấm khi hồn tôi giá lạnh ?

Tuyết người ơi!  Bao giờ ngươi mới tạnh
Đừng gieo buồn chi nữa phút xa nhau
Để thời gian quên hết nỗi u sầu
Dù thiếu vắng ... mong tình luôn vẫn đẹp
Nguyễn Vạn Thắng