User Rating: 5 / 5

Star ActiveStar ActiveStar ActiveStar ActiveStar Active
 
Em Đi Gót Nhẹ Xanh Hồn Cỏ & Đêm Trên Bến Đò Ba Bến (T)
*****
1- EM ĐI GÓT NHẸ XANH HỒN CỎ * (Túy hà)
5629 1 EmDiGotNheTuyHa
Hồn cỏ hết xanh từ dạo ấy
Gót hài dẫm sỏi chạm niềm đau
Xao xác Vân lâu sầu Thương bạc
Kỳ đài cúi xuống hận ngàn sau
*
Chỉ chút Huế thôi là đã Huế
khói sương bàng bạc Ngọ môn sầu
Nghe ai nhắc huế lòng xa xót
Tôn nữ về đâu phế phủ đâu
*
Đêm lạnh Hương giang vờn sóng nhẹ
Cũng chạm vào nhau giấc hôn mê
Xa vọng tiếng đàn, chèo khua nước
Chập chờn nhân ảnh mộng bóng đè
*
Nửa đêm trở giấc trên đò lạ
Sương lạnh gió lay ánh nguyệt mờ
Kỳ nữ lên bờ hương còn lại
Một chỗ trống không một chỗ chờ
*
Dạ bạc tần hoài ai còn nhớ
Khúc hát trên sông vong quốc ca
Thi nhân Đỗ Mục** pha thêm mực
Hòa rượu viết thành Hậu đình hoa
*
Bao năm biền biệt rêu phong phủ
Tôn nữ Huế xưa đã bạc đầu
Những tưởng đã quên câu hát ví
Ai ngờ nhắc Huế vẫn còn đau.
*
Ta về như lạc vào xứ lạ
Huế đã chìm theo bóng thời gian
Những con đường cũ chia trăm lối
Biết lối nào sang phủ đệ xưa.
*
Lá trúc không còn che ngang nữa
Mặt chữ điền kia đã nhạt nhòa.***
Vậy mà sao cứ tương tư Huế
Rượu đắng nhắp thôi cũng nhớ đời.
*ý thơ Huỳnh Văn Dũng
** Đỗ Mục 杜牧 (803-853) Thi sĩ đời Đường vào thế kỷ thứ chín.
*** ý thơ Hàn Mạc Tử
TUÝ HÀ
*****
2- Thơ : ĐÊM TRÊN BẾN ĐÒ BA BẾN (Túy hà)
5629 2 BenDoBaBenTuyHa
Đêm chờ sáng
dài hơn đêm cuối tháng
mãi chập chờn thao thức bởi vì ai
ai đã hẹn mùa này về thăm lại
nhánh sông xưa Ba bến* lỡ hẹn hò
nên cứ đợi mặc ngày tháng lụn
tóc xanh dài sương gió đã dần phai
ngồi nhẩm tính đã nửa phần thế kỷ
đời vẫn sang trang
bóng lụi tàn
ta còn gì ngoài nỗi buồn sũng nước
vẫn mãi nhớ người quay quắt không yên
dẫu vẫn biết mai kia gặp lại
có thể là rất khó nhận ra
bởi thời gian là gã mù câm điếc
đã đi qua còn lưu dấu hằn sâu
ta thêm tuổi thì người thêm nếp gấp
lão thời gian có đợi ai đâu
đã biết thế còn soi gương tìm dấu
ta hỏi ta
ai trông lạ thế này
câu hỏi cũ
vậy mà không cũ
vì trong ta nỗi nhớ vẫn lũy thừa  
cứ mãi nhân lên
trên hoang tàn kỷ niệm
dấu ái ân còn vương vấn mùi hương
biết mai kia xuôi về với đất
có mang theo được giọt lệ nào không
giọt lệ ngậm ngùi
chút tình xưa đã lỡ
vẫn lững lơ giữa thế kỷ hai đầu
xưa là bởi tóc xanh xa đã bạc
mà sao ta vẫn tiếc nhớ khôn nguôi
*
đêm nối đêm chong đèn trăng ta tự hỏi
người ở đâu có còn nhớ gì không
nước bến sông xưa
vẫn còn xuôi chảy
mà sao ta vẫn lội ngược dòng
*
làm sao quên ngày tàn mất nước
ta vào tù người bước xuống đời
đời gió bụi lấm chân sương phụ
gió bụi mù xóa dấu chân xiêu
và từ đó là xa biền biệt
người xa ta sông ba bến* cũng sầu.
*
đêm chờ sáng ngày còn phiêu hốt
cuối tháng rồi sao đêm vẫn chưa qua.
Người ơi! lỡ
mai kia nhập thổ
có tìm về thắp lại nén nhang đưa.
Túy hà
*Bến đò ba bến ở cửa sông Cải vạn. Làng Vạn Xuân Huế