Vẫn cùng một tâm tư, một nỗi thương nhớ xa vắng, nhạt nhòa như sương khói, Nhà thơ lại quay về với một bóng hình. Nỗi đau không quặn thắc, không muối xát, kim châm nhưng mịt mờ, mông lung vô tận, đúng điệu của một nhà trí thức trầm tư. Trong 6 đoạn x 4 câu, có đến 5 lần " vế người đã xa rồi" được lập lại, nhưng mỗi lần như vậy tâm tình lại chuyển biến khác nhau. Khi thì "gió xa", "nhạn bay", "khói sương"; lúc lại "ngóng trông". Ngóng trông không ổn thì đành trở về với chốn xưa mà một mình nghẹn ngào với mưa rơi gió bão đìu hiu./.
Comments
Trong 6 đoạn x 4 câu, có đến 5 lần " vế người đã xa rồi" được lập lại, nhưng mỗi lần như vậy tâm tình lại chuyển biến khác nhau. Khi thì "gió xa", "nhạn bay", "khói sương"; lúc lại "ngóng trông". Ngóng trông không ổn thì đành trở về với chốn xưa mà một mình nghẹn ngào với mưa rơi gió bão đìu hiu./.