Anh chờ em suốt trăm năm
Vòng tay nồng ấm xa xăm bóng mờ
Em đi con sóng vỡ bờ
Bên bồi, bên lở giả vờ chưa quen
Nhớ xưa phố thắp ngọn đèn
Đạp xe qua cửa nhà em đêm nào
Hôm sau tan học xôn xao
Lối về dõi bước dạt dào niềm thương
Trao nhau bao nỗi vấn vương
Chiến tranh chia cách hai phương đợi chờ
Tình sầu giăng mãi vào thơ
Cuối đời bóng xế còn mơ tiếng cười.
Vòng tay nồng ấm xa xăm bóng mờ
Em đi con sóng vỡ bờ
Bên bồi, bên lở giả vờ chưa quen
Nhớ xưa phố thắp ngọn đèn
Đạp xe qua cửa nhà em đêm nào
Hôm sau tan học xôn xao
Lối về dõi bước dạt dào niềm thương
Trao nhau bao nỗi vấn vương
Chiến tranh chia cách hai phương đợi chờ
Tình sầu giăng mãi vào thơ
Cuối đời bóng xế còn mơ tiếng cười.
Đỗ Thị Minh Giang
Comments
" Anh chờ em suốt trăm năm "
Ý thơ gợi lại tình cảm hồn nhiên đầy kỷ niệm của tuổi đang yêu. Tình cảm ấy đã ăn sâu vào tâm tư người bạn tình nên đến khi tuổi về chiều mà vẫn nhớ mãi không nguôi:
"Tình sầu giăng mãi vào thơ
Cuối đời bóng xế còn mơ tiếng cười"
Thơ hay và truyền cảm. Cảm ơn cô Minh Giang.
Như Lâm.