Nỗi Buồn Tháng Tư
Tháng tư là tháng tư về
Bốn ba năm lẻ chưa hề phôi pha
Vẫn đau nỗi hận nước nhà
Dù nay tóc đã sương sa mái đầu
Tháng tư là tháng tư sầu
Cho ta tạ lỗi mấy câu với người
Kiếm cung ngày ấy một thời
Ta không giữ được đất trời tự do
Nhìn em bé nhỏ gầy gò
Trên tay giấy số cặp giò chân không
Lách chen ngõ hẻm đường vòng
Chỉ mong bán được no lòng chiều nay
Tháng tư về mắt nghe cay
Lỗi ta đáng thẹn thân trai không tròn
Để giờ nhìn cảnh héo hon
Tan nhà mất đất gọi hồn dân oan
Bốn ba năm đủ điêu tàn
Miền Nam một thuở huy hoàng ngày xưa
Bao năm nước chảy gió lùa
Đã hai thế hệ mấy mùa lá rơi
Mà sao oán vẫn ngập trời
Ai đem sông núi đổi dời bán mua
Ta người chấp nhận rằng thua
Chớ đem thành bại mà đo anh hùng
Qua rồi cái thuở kiếm cung
Khó đem quân tử luận cùng tiểu nhân
Vần xoay cuộc thế phong trần
Làm sao trả hết nợ nần quê hương .
Tháng tư về lại chợt buồn ....!
Huyền Lâm .