Giận anh, em giận anh rồi
Chẳng nghe, dù đó là lời thanh minh!
Giận anh, em laị giận mình
Giận luôn hoa nắng lung linh cổng trường
Mắt buồn, lệ ngọc như sương
Long lanh mấy giọt còn vương má đào
Đường chiều rộn rã xôn xao
Em đi, hoang vắng, nghẹn ngào, đơn côi
Giận anh, em giận anh rồi
Mây không xanh nữa, nắng thôi không vàng
Thư tình viết cũng dở dang
Em đem ép giữa những trang sách buồn
Nón nghiêng che nửa hoàng hôn
Tóc nghiêng che nửa dáng buồn mênh mang
Hôm qua hoa trắng , bướm vàng
Hôm nay hoa trắng, bướm sang vườn người
Giận anh, em giận anh rồi
Mây giăng tím nửa khung trời chiều nay!
Song Châu Diễm Ngọc Nhân