Ca Khúc Mùa Thu
(Phỏng dịch từ bài Chant'Automne của Charles Beaudelaire).
Ta sẽ sống những ngày dài băng tối
Chào giã từ, hè ngắn ngủi, huy hoàng
Nghe thê lương bao tiếng vọng âm vang
Rừng dội tiếng trên sân nhà, lối nhỏ.
Ở nơi tôi đông sắp về trở lại,
Giận, ghét, ghê, khổ nhọc, kiếp khổ sai
Như mặt trời trên hỏa ngục lưu đày
Tim tôi đỏ, lạnh vô cùng băng giá
Tôi run sợ nghe cành khô rơi xuống,
Tiếng khô khan từ máy chém vọng ra
Chày công thành, phá lũy đã đập qua
Hồn tôi vở tựa như tòa tháp đổ
Như thấm thía lời ru vang đơn điệu
Quan tài kia, đóng nắp, đậy vội vàng
Bởi vì ai mà thu đến đông tàn
Buổi chia tay còn vang lời huyền bí.
Em yêu quí, mắt dài xanh mầu biếc
Đẹp dịu dàng, nhưng rất tiếc hôm nay
Cả tình em, bếp sưởi , phòng lâu đài,
Cũng không bằng ánh dương soi biển sáng
Hãy yêu anh bằng tấm lòng từ mẫu
Dù anh đây bạc bẽo, dẫu hung tàn.
Em: Người yêu hay là chị dịu dàng
Khi chiều xuống, nắng thu vàng diễm tuyệt
Nhanh lên em, mộ phần đang chờ đợi
Hãy để anh được tựa gối chân hồng
Nếm ngọt ngào hạ trắng giọt thơm nồng,
Và ngắm nắng thu vàng êm như lụa
Lê Ngọc Trùng Dương
(Phỏng dịch từ bài Chant'Automne của Charles Beaudelaire).
Comments
Kính chúc quý A/C và đọc giả cuối tuân vui khõe.
Kính Mến. LNTD.