Ưu Tư
Ừ nhỉ ! Thế là Tết đã qua !
Xuân thì vẫn thế, chỉ ta già
Sáng ra gân cốt xem chừng mỏi
Chiều lại tay chân thấy quá đà
Mới ngó, xác thân tuồng vững chãi
Mà nhìn da tóc muối sương pha
Vô thường vẫn biết đời như thế
Sao vẫn ưu tư mắt lệ nhòa
x x x
Sao vẫn ưu tư mắt lệ nhòa
Muốn lòng thanh thản mỗi ngày qua
Vô tư, buông xả không thù hận
Tha thứ, cảm thông việc chánh tà
Kiếp sống vô thường như cát bụi
Cuộc đời ngọt nhạt tựa đường pha
Nhủ mình ! Xuân mãi là như thế
Chỉ có thân ta mới phải già !!!
Song Quang
Mùng 7 Đinh Dậu
2/3/2017
Comments
Biết rằng thân xác mong manh, có thể hoại diệt bất cứ lúc nào mà sao vẫn tiếc, vẫn thương! Còn tiếc, còn thương thì làm sao tránh đươc khổ bây giờ! Phải cắn rang chịu đắng, nuốt cay chấp nhận thôi! Bởi lẽ không có cách- nào-khác-hơn được!
Bài 2 dạy ta phương pháp đối trị với đau khổ vô thường:
Vô tư, buông xả không thù hận'
Tha thứ, cảm thông chẳng oán tà.
Lý luận thì dễ; thực hành mới khó. Phải chăng vì thế mà từ ngàn xưa, các thiền sư luôn nghiêng về 'hành' hơn là về 'học'?