Bằng tắt cả con tim
Anh làm thơ tình ái
Để suốt đời nhắc mãi
Rằng anh rất yêu em.
Làm thơ yêu em mãi
Chẳng cạn hồn anh say
Bàn tay đà viết mỏi
Chưa thấm chuyện tình dài.
Thơ anh, gởi nghìn trùng
Lời lời vang sông núi
Không gian nào chứa nổi
Tình anh quá mênh mông.
Thơ làm mãi chẳng xong
Bởi tình anh vời vợi
Kông đủ lời để nói
Có nói cũng khôn cùng.
Thơ anh gởi muôn trùng
Lời lời vang sông núi
Không gian nào chứa nổi
Tình anh quá mênh mông.
Yêu em anh làm thơ
Tình mong lưu vạn thuở
Em có đọc bao giờ
Lời anh thương, anh nhớ.
Anh kể hết nông nổi
Tình thầm kín bấy lâu
Quá vô tình em hỏi
Người ấy là ai đâu?
Quang Tuấn
Comments
Khổ nhứt là "người ấy" không nhận hoặc nhận mà không thèm trả lời, coi ta như là không có trên đời nầy:
Tình tuyệt vọng, nỗi thảm sầu
Mà người gieo thảm như hầu không hay!
Có lẽ, thái độ dửng dưng, vô tâm làm ta đau khổ nhứt:
Quá vô tình em hỏi
Người ấy là ai vậy?
Bài thơ mới, ngũ ngôn, tình tự chân hay, ý tứ vui vui, đọc nghe hay./.