Những giọt nắng len qua từng kẽ lá
Rơi xuống đường vướng mắc gót chân em
Nắng đùa cợt hôn lên tà áo trắng
Hay nâng niu dùi nhẹ bước chân mềm
Đường hun hút tiễn em bằng cánh bướm
Hoa vẫy chào theo cánh gió đong đưa
Nẻo bên kia là nắng hay là mưa
Mà xuất phát vẫn mùa xuân bất diệt
Trong vũ trụ em cũng là giọt nắng
Nhưng âm thầm hơi thở ngọt hương sa
Mạch máu li ti rộn ràng đỏ thắm
Nuôi lớn hàng giờ thớ thịt làn da.
Gió hỡi gió mang về hơi biển mặn
Rắn đôi chân và hơi thở thêm nồng
Gió ngưng lại trên khắp vùng da thịt
Tiếp sức bằng hương vị mặn biển Đông
Nắng hởi nắng mang về đây hơi ấm
Trong bao la con tim nhỏ bập bùng
Nắng đọng lại trên hình hài bé bỏng
Nung nóng máu đào, cơ thể hồi sinh.
Hởi loài người mở vòng tay nhân ái
Tiếp nhận vào tim giọt máu ban sơ
Cảnh đen trắng giữa nhân tình thế thái
Tha cho em đừng vướng mắc bao giờ
NĐT
Comments
Gió hỡi gió mang về hơi biển mặn
Rắn đôi chân và hơi thở thêm nồng..
.Điều đáng ghi nhận hơn nữa là tình ý trong bài thật nhân bản dễ thương, rất cần cho xã hội hôm nay:
Hỡi loài người mở vòng tay nhân ái
Tiếp nhận vào tim giọt máu ban sơ...
Một bài thơ, theo thiển ý, rất nên đọc nhiều lần./.