Xuân Hồi Tưởng & Nhiều Câu Hỏi (Thơ)-(H.Y. NYork)
***
1- Thơ : XUÂN HỒI TƯỞNG (Hoàng Yến)
Nơi tuyến đầu Tổ Quốc,
Anh đón Xuân vội vàng,
Nửa đêm bừng tỉnh giấc,
Pháo đạn thù nổ vang.
Hoa rừng thay mai cúc,
Ôm súng ngỡ người yêu,
Bạn anh vừa ngã gục,
Ðau đớn biết bao nhiêu.
***
Nghìn cân treo sợi tóc,
Tính mạng anh bấy giờ,
Một bước đến sự chết,
Tựa lá vàng đong đưa.
***
Thời loạn anh là lính,
Yên giặc anh làm thơ.
Yêu anh không toan tính,
Em chinh phụ đợi chờ.
Xuân nầy nơi đất khách,
Buồn thê thiết: Nhớ Quê.
Quê nghèo còn đau khổ,
Biết bao giờ quay về?.
Hoàng Yến
***
2- Thơ : NHIỀU CÂU HỎI (Hoàng Yến)
Anh hỏi em bên nầy nắng ấm,
Hay vẫn còn giá lạnh mùa Xuân?
Phải rồi anh! Đã biết bao lần,
Em khắc khoải nghe tim lỗi nhịp.
Ngày anh nói muôn đời muôn kiếp,
Hễ yêu ai yêu chỉ một người,
Lời đầu môi mây gió cuốn trôi.
Anh lại hỏi vì sao em khóc?
Anh nghĩ đi đường đời đơn độc,
Biết làm sao! Sợ nắng, ngại mưa!
Anh hỏi rằng giờ đã quên chưa?
Em đã thấy ơ hờ quên lãng.
Anh hỏi: Có bao giờ thương hận,
Oán trách người quá khứ xa xôi?
Có gì đâu! Là thế! Cuộc đời!...
Nhiều câu hỏi nghe sao khúc mắc.
Anh phương đó giờ xa lung lắc,
Em bên nầy đất lạ trời xa,
Cám ơn nhiều vùng đất tự do.
Tự do sống, buồn và hồi tưởng.
Hoàng Yến.
Comments
Mà có ai nào xa lánh được đâu?
Xin thời gian là liều thuốc nhiệm mầu
Xóa tan hết những u sầu tình ái
Hạnh phúc xưa bây giờ là ngang trái
Xin em đừng hỏi mãi, chuyện ngày xưa!
Adieu, LNTD