Ta gom hết từng nét xuân sót lại
Và gắng cười xem có giống xưa không
Ôi hàm răng trắng đều như hạt bắp
Nay đâu còn thẳng tấp giữa môi hồng !
Đôi mắt sáng hằng long lanh nhựa sống
Giờ hom hem sau cập kính hai tròng
Tóc bạc mau, rụng nhiều phơi hói trống
Tiếc xuân thời tỏa óng mượt mênh mông.
Khiến cuộc đời chẳng rực rỡ như xuân
Chút thành đạt tiêu tan trong thất bại
Lắm ưu phiền cứ lấn lướt vui mừng.
Ước nguyện mai sau, mùa xuân tiếp nối
Sầu nhân gian sớm vơi cạn trong lòng
Đưa tay đón dẫu là xuân cằn cỗi
Cung nhạc nào vang tấu khúc chờ mong.
Thanh Dương Ngọc Ánh
(ATL - NOV.25, 11)