TKH - banner 03

Search

Content on this page requires a newer version of Adobe Flash Player.

Get Adobe Flash player

Visitor Counter

User Rating: 5 / 5

Star ActiveStar ActiveStar ActiveStar ActiveStar Active
 

 

Ngày bỏ xứ ra đi trong tức tưởi,
Một hành trang là túi nhỏ đầy hình.
Dưới ánh nắng Sàigòn cơn hấp hối,
Tóc rối bời trong mắt đỏ lung linh.

Quanh tiếng khóc, ồn ào người qua lại,
Ơi ới gọi nhau, em khóc một mình.
Chân bước đi tâm hồn đầy sợ hãi,
Sau lưng là bầy qủy dữ yêu tinh.

Ôi gia đình, mẹ con đâu chẳng thấy,
Chỉ bụi đường run rẩy dưới gót chân.
Mây trên cao ở đâu môi mấp máy,
Lệ nào rơi để mắt mỏi tần ngần.

 

Sài Gòn ơi, em đi đây...xin nhớ:
Em sẽ về khi súng lặng, mìn im.
Bãi tha ma chôn vùi quân cướp nước,
Để toàn dân ca khúc khải hoàn lên!

Nhưng tiếng nấc còn nghẹn ngào khó nuốt,
Khi hung tin chúng bán nước cầu vinh.
Dân chúng nghèo, vẫn đau khổ triền miên,
Thêm Tàu giặc phá tung trên Nước Việt.

Chúng giam người đứng lên hòng cứu nước,
Đánh người bằng dao búa của tên Hồ*
Ôi nhục thay của một lũ Tam Vô*
Hèn với giặc, ác với dân: là chúng.

Ba mươi chín năm đủ rồi cơn ác mộng,
Hãy đứng lên mà tiêu diệt Cộng Nô.
Rồi sẽ đến quân giặc Tàu ác thú.
Dù bình minh còn sót chút mây mù.

Ôi thương qúa Sài Gòn ngày bỏ xứ,
Em chưa tìm ngày súng lặng, mìn im.
Tóc ngày xưa còn xanh đầy mộng tưởng,
Bây giờ pha mây trắng  vẫn triền miên.

Cho em khóc một Sài Gòn còn đó,
Dù đổi tên một ngôn ngữ khó nghe.
Vẫn Sài Gòn của em trong muôn thuở!
Sài Gòn ơi!  Cho em một: Ngày Về!

 


Linh Đắc

Georgia 6/2014
Trưa tháng 6

Add comment

Security code
Refresh

Tìm bài theo vần ABC