Có những mùa THU đi, đi mãi
Bóng chiều ngơ ngác, lá vàng phai
Cỏ úa từng ngày thêm tàn tạ
Vườn hoang, hiu hắt dấu nhạt nhoà
Và những ĐÔNG dài trong băng giá
Giăng đầy, tuyết trắng phủ lối đi
Từng hạt, buông mình rơi chầm chậm
Chừng như, trôi hết tuổi xuân thì
Rồi bỗng anh mang tình yêu tới
Nắng hồng rực rỡ, đón em sang
Lụa là, nhung gấm, em như mộng
XUÂN tình thơm ngát, gió mơn man
Cháy bỏng, yêu đương mùa HẠ đến
Nồng nàn, tha thiết giấc mơ ngoan
Năm tháng đi qua, ngày còn lại
MỘT NỬA ĐỜI NHAU, ta đắm say.
Vân Hà