TKH - banner 06

Search

Content on this page requires a newer version of Adobe Flash Player.

Get Adobe Flash player

Visitor Counter

User Rating: 0 / 5

Star InactiveStar InactiveStar InactiveStar InactiveStar Inactive
 
 
Về thăm quê sau bao ngày xa cách
Con đường xưa lao lách mấy hàng cây
Nắng nhạt nhòa xuyên mây xám rơi đầy
Trên sõi đá nghe quen từng nhịp bước
Ngang trường xưa, nhớ về bao năm trước
Tuổi học trò tung chân sáo đến trường
Ngày tháng bên nhau dưới mái học đường
Trong ký ức,  buồn vui  bao kỹ niệm
Trang lưu bút còn ghi dòng mực tím
Tình thân thương, thầy bạn sống bên nhau
Giờ chĩ còn là tưỡng  tiếc, niềm đau
Cố nhân ơi giờ phiêu lãng nơi nào
Hay miên viễn nằm trong lòng đất lạnh ?
Về thăm quê con đường làng cô quạnh
Chạy song hành giòng nước đục phù sa
Chuông chùa xa vọng lại tiếng ngân nga
Hồn lữ khách như sa vào tĩnh lặng
Về thăm quê với  hai mùa mưa nắng
Lũy tre xanh, vườn ruộng quá thênh thang
Kìa nhà ai  buông  khói tõa mênh mang
Như tranh vẽ, tình quê nồng hương ấm
Về thăm quê tháng năm nhiều mưa lũ
Ruộng cày bừa vừa đủ để thi công
Anh, chị, em, cùng chung sức trên đồng
Đời cần lao ai nào  đâu quản ngại
Bao nhọc nhằn đem  lại bát cơm đầy
Nghe câu hò, tiếng  hát vọng đâu đây:
" Ai ơi đừng bỏ ruộng hoang,
Bao nhiêu tấc đất, tất vàng bấy nhiêu."
Về thăm quê khi nắng  đã xế chiều
Cô gái nhỏ đưa thuyền sang bờ bến
Lời  êm ái, " Thưa anh, thuyền đã đến"
Nụ cười duyên sau chiếc nón bài thơ
Áo bà ba  trông em đẹp như mơ
Người lữ khách thẩn thở , chân bước vội.
Một sáng mai về thăm qua thành thị
Con đường xưa khu phố cũ còn đây
Hàng me xanh lấp lánh nắng ban mai
Dừng chân lại trước nhà cô bạn gái
Cửa thân quen sao then gài khép kín
Người láng giềng lên tiếng đáp trả lời,
"Đã theo chồng xứ lạ mấy năm rồi "
Người  lữ khách  lòng bồi hồi tê tái,
Tự trách mình ngày xưa sao khờ dại
Quá ngại ngùng không  dám ngõ lời yêu
Để giờ đây hồn hoang lạnh cô liêu
Ngẫn ngơ tiếc một tình yêu  đánh mất
 
 
 
12/23/13.  Lê Ngọc Trùng Dương.

 

Add comment

Security code
Refresh

Tìm bài theo vần ABC