Ngùi Thương Xứ Vĩnh
Vĩnh Long quê cũ thương yêu,
Bây giờ xa quá, nhớ nhiều càng đau!
Vĩnh Long còn mãi dạt dào?
Những chiều tháng Chạp, lao xao chợ chiều…
Em ngồi quán vắng đìu hiu,
Má hồng môi thắm, diễm kiều nét xuân.
Em chờ tôi đến? Ngại ngùng…
Người xưa… Chẳng nhớ tôi cùng quê hương?
Thưa em, mình đã chung đường,
Con đường Văn Thánh em thường ghé qua!
Cớ sao em chẳng nhìn ra?
Hay là… Anh biết tình ta chẳng bền!
Ừ thôi, tôi kiếp lênh đênh,
Chúc em ở lại – buồn tênh một mình…
Bỗng dưng nhớ lại chuyện tình,
Chỉ là kỷ niệm còn in nỗi buồn!
Ngùi thương xứ Vĩnh – lệ tuôn…
Bao giờ gặp lại? Nỗi buồn ly hương!
Ai quên! Ta vẫn còn thương!
Bây giờ xa quá, nhớ nhiều càng đau!
Vĩnh Long còn mãi dạt dào?
Những chiều tháng Chạp, lao xao chợ chiều…
Em ngồi quán vắng đìu hiu,
Má hồng môi thắm, diễm kiều nét xuân.
Em chờ tôi đến? Ngại ngùng…
Người xưa… Chẳng nhớ tôi cùng quê hương?
Thưa em, mình đã chung đường,
Con đường Văn Thánh em thường ghé qua!
Cớ sao em chẳng nhìn ra?
Hay là… Anh biết tình ta chẳng bền!
Ừ thôi, tôi kiếp lênh đênh,
Chúc em ở lại – buồn tênh một mình…
Bỗng dưng nhớ lại chuyện tình,
Chỉ là kỷ niệm còn in nỗi buồn!
Ngùi thương xứ Vĩnh – lệ tuôn…
Bao giờ gặp lại? Nỗi buồn ly hương!
Ai quên! Ta vẫn còn thương!
(Thung Lũng A-Vòng, Mùa Quốc Hận thứ 38, 2013)
Vĩnh Liêm
Comments
Việc 'chẳng nhìn ra' ở người con gái có khi là thật, có khi là giả bộ. Khi không muốn tiếp thì 'người ta' bảo là không biết, không nhớ...
Nhớ nàng cùng với chuyên tình chứa chan kỷ niệm xứ Vĩnh ngùi thương, thông qua con đường phấp phới dáng em, chạy cập bờ sông Cổ Chiêng lịch sử, nét riêng đất Vĩnh thân thương một xa trăm nhớ.
Giọng điệu lục bát truyền thống uyển chuyển, dịu dàng và mát mẻ như sông nước Miền Tây chập chờn tâm trí...