Bờ Vai Anh.
Những ngày còn đi học,
Bờ vai anh chở che,
Tan trường về lối nhỏ,
Dù Đông hay nắng Hè.
**
Những chiều biết hò hẹn,
Bờ vai anh êm đềm,
Tình anh như sông biển,
Em con thuyền lênh đênh.
**
Những ngày xếp nghiên bút,
Anh xông pha chiến trường,
Đêm đêm bờ vai lạnh,
Nhớ người em anh thương.
**
Rồi cảnh đời dâu bể,
Rồi vận nước điêu linh,
Vai anh tre nứa cắt,
Rừng Việt Bắc mông mênh.
**
Mộng kinh hoàng chấm dứt,
Những ngày tàu ra khơi,
Bờ vai anh nâng đỡ,
Khi em khóc không nguôi.
**
Đêm nay vùng đất lạ,
Ôi! Xa quá quê mình,
Bờ vai anh vẫn ấm
Cho em tựa tâm tình.
**
Ngày mai và mai nữa,
Chừng tóc bạc, da mồi,
Bờ vai anh mãi mãi,
Là riêng của em thôi.
Hoàng Yến
Comments
Bờ vai anh mãi mãi,
Là riêng của em thôi.
Một tuyên bố hiền lành nhưng dứt khoát và cực kỳ dễ thương.
Lời thơ đơn sơ, dịu dàng như tiếng tình tự thì thầm của người trinh nữ tạo nên nét độc đáo riêng biệt có sức thu hút mạnh tình cảm người đọc VN.
Có điều "nửa-kia-vẫn-chưa-phải-nửa-nầy". Đó là điều hiển nhiên. Sự tin tưởng và trông cậy tuyệt đối vào tha lực đầy sắc thái Á Đông như thế nầy , ngày nay, có còn hợp thời nữa hay không? Hay là cần xét lại?