Bên nầy đại dương nghĩ về quê cũ,
Tháng Chạp năm nào gió Bấc lạnh lùng,
Tuổi thơ tung tăng mình về thăm Ngoại,
Xa hết ! Xa rồi ! Biết bao nhớ nhung!
Tóc em bây giờ có nhiều sợi bạc,
Tóc chị xám màu phấn bụi thời gian,
Em ơi! cho dù nửa vòng trái đất.
Lòng chị em mình chỉ xa tấc gang.
Tết nầy trái cây trong vuờn có chín,
Hái giùm chị đi quả bưởi trên cành,
Đong đưa đầu hè nhành cây vú sữa,
Tím một trời thương khi tóc đang xanh.
Cây mai trước nhà chắc em lẫy lá,
Chậu mãn đình hồng mới mua hôm qua?
Đón những mùa Xuân trên vùng đất khách,
Còn nghe trống lân , pháo nổ quê nhà.
Xuân nầy cũng như bao mùa Xuân trước
Thương nhớ về em, về những người thân
Tương lai... Cuộc đời... Làm sao biết được,
Mơ một ngày về . Nhớ đến bâng khuâng.
Hoàng Yến.
Comments
Ôi! sao đâu cũng khổ: hà chính làm người khổ đã đành, hoài hương lại làm người khổ hơn.
Kẻ có lòng lúc nào cũng khổ. Đúng là có thân phải khổ với thân. Biết làm sao hơn bây giờ.
Xin cảm ơn GS đồng hương Sông Tiền, đã cho thưởng thức một bài thơ hay với nhiều hình tượng thân thương./.