Anh được chấm thời em còn mười bảy
Ô Môi này thầm cháy một tình ai
Anh thì yêu chỉ có mỗi chị hai
Nhờ em chuyện làm mối mai ...tàn nhẫn !
Vu quy chị ngày em buồn luẩn quẩn
Khóc mùi vô vọng làm vẩn đục hồn em
Hàng xóm cười lầm tưởng nói bên thềm
Thương chị quá sao mềm lòng vậy hả ?!
Vào gánh hát để qua bao mùa hạ
Cố quên bằng vai xa lạ với mình
Nhưng làm sao vùi lấp tuổi bình minh
Vì thao thức còn trinh nguyên nằm đó
Mùa mưa phải về lại quê thêm khổ
Đớn đau nhìn anh đổ vỡ tình trường
Chị Ái em vì chán cảnh ruộng nương
Bỏ anh để lên đường theo người khác
Anh ơi phận duyên mình cùng tẻ nhạt
Có bao giờ nghĩ sao lạc tìm nhau
Em đây mà có thua chị gì đâu
Sẽ chăm sóc anh dài lâu nếp cũ
Thái Huy Long
Comments
Đọc tới lui bài thơ. Nghe sao lòng không chịu rung cảm. Tại vì người đọc thiếu cảm quan nghệ thuật hay tại bài thơ thiêu thiếu...một chút...hồn?