Tóc mớ trốn đi mớ trắng rồi
Sau lưng nhìn lại luống buồn thôi !
Chào đời tiếng khóc người vong quốc
Vào cuộc bước chân kẻ thất thời
Đêm ấy âu đành sinh lộn cửa
Mai nầy chẳng lẽ chết lầm nơi
Nào ai mũi chỉ đường kim khéo
Vá giúp lòng ta những mảng rời !
Tóc mớ trốn đi mớ trắng màu
Nhìn mình nhiều lúc có ngờ đâu
Da nhăn má lõm thân tàn tạ
Gió Á mưa Âu kiếp dãi dầu
Tủi hổ xem gương người lớp trước
Thẹn thùng góp ý kẻ đi sau
Than ôi ! Hạt cát vùng sa mạc
Cùng vướng đủ trò cuộc bể dâu !
( Hình Minh Họa )
Thanh Hữu Huyền
Comments
Hai bài thơ luật chuẩn mực tựa như tiếng nức khô khan của tuổi già mòn mỏi.
Thế nhân ơi, có hiểu cho chúng tôi chút nào chăng?