Áo tím ngày xưa tuổi học trò
Những chiều dạo phố lá me bay
Hàng cây nghiêng ngã, con đường vắng
Giọt nắng rơi buồn em có hay
Còn đâu kỷ niệm chiều mưa ngâu
Áo tím nhẹ vương mắt lệ sầu
Lối cũ đi về mưa rớt nhẹ
Còn đâu giây phút thuở bên nhau
Xa rồi áo tím chuỗi ngày xưa
Giây phút bên nhau giỡn với đùa
Ngôi giáo đường xưa chung khấn nguyện
Thương về dĩ vãng một chiều mưa
Nhỏ buồn mắt lệ ướt hoen mi
Áo tím năm xưa tuổi dậy thì
Những lúc cùng em trên phố nhỏ
Tình giờ phai nhạt bước chân đi
Tìm đến bên người áo tím xưa
Sầu dâng nỗi nhớ mấy cho vừa
Phố buồn lặng lẽ mình tôi bước
Nhìn lá me bay để gọi đùa
Anh viết lời tình yêu dấu xưa
Cho vơi niềm nhớ buổi chiều mưa
Bên em kỷ niệm còn ôm ấp
Tình đã xa rồi buổi đón đưa
Nếu biết tình nay đã lỡ làng
Em cùng người ấy bước sang ngang
Cho tim khô héo sầu vương vấn
Áo tím còn đâu hình bóng nàng? ...
Nguyễn Vạn Thắng
Comments
Cho tim khô héo sầu vương vấn
Áo tím còn đâu hình bóng nàng?
Cũng có thể là thật. Cũng có thể nói vậy mà không phải vậy. Bởi thời gian là liều thuốc vạn năng có thể chữa lành mọi vết thương lòng. (Cũng hay, nhờ vậy mà ta mới sống được trong đời).
Thật ra, hình như TY bao giờ cũng đòi hỏi khoan dung, hy sinh, vun quén và đổi mới luôn luôn như nước trong sông. Thiếu các đặc điểm nầy thì TY rất dễ đổ vỡ.
Không biết nói vậy mà có đúng chút nào không?