Thăm Mộ CHA (1) & Thẫn Thờ & Mưa Tháng Hạ (T)
*****
1- Thơ : THĂM MỘ CHA (1) - (Nguyễn Vạn Thắng)
Tôi đến mộ thăm người Cha đã khuất
Giữa trưa hè nắng gắt đọc vài kinh
Chỉ mình con yên lặng đứng một mình
Rồi khẽ nói: " Ba nằm yên ngủ nhé "
Cơn gió thoảng thổi qua nghe nhè nhẹ
Như điệu buồn giữa cảnh vắng âm u
Đời người sao số kiếp quá phù du
Tôi đứng đó im lìm nghe thổn thức
Từng nấc nghẹn trong tim như đang khóc
Khẽ nguyện thầm, cầu khẩn giữa thinh không
Ba có nghe thấu hiểu được nỗi lòng
Cơn nắng Hạ, sao lòng con băng giá ?
Con đến mộ lòng chợt buồn xa lạ
Nhìn mộ Ba trong hoang lạnh tiêu điều
Quang cảnh buồn... đau xót nỗi quạnh hiu
Nhìn ngôi mộ gợi lòng thêm đau xót
Lệ tiễn Ba mới hôm nào con khóc
Giọt lệ buồn khô héo trái tim đau
Thời gian đâu hàn gắn nỗi u sầu
Giờ cách biệt chia ly tình phụ tử
Gặp Ba đây lời thương yêu nhắn nhủ
Con cúi đầu trước mộ hẹn ngày sau
Đời người như một thoáng giấc chiêm bao
Thôi Ba nghỉ ... mai sau còn gặp lại
Giòng thời gian tháng ngày trôi đi mãi
Hết Đông về, đến Hạ lại Thu sang
Nỗi chia ly xa vắng vẫn ngỡ ngàng
Vẫn để lại nỗi niềm đau khôn cạn
Nguyễn Vạn Thắng
*****
2- Thơ : THẪN THỜ (Nguyễn Vạn Thắng)
Sân tàu quạnh vắng buổi hoàng hôn
Lặng đứng mình anh kẻ mất hồn
Thương nhớ về em ngàn kỷ niệm
Người ơi! Sao mãi vẫn chờ trông ?
Viết gì khi lúc vắng người yêu
Uyển ngữ bao nhiêu đủ mọi điều
Em hiểu giờ đây nơi đất khách
Ngàn lần thương nhớ có bao nhiêu
Thời gian ngày tháng qua mau nhỉ ?
Biết mấy Đông rồi vẫn nhớ em
Phố cũ đi về sao lạnh giá !
Thêm buồn cảnh vắng lúc về đêm
Những lúc lòng anh thấy thẫn thờ
Mong tình lắng đọng với hồn thơ
Nhưng hình bóng ấy, ngày xưa cũ
Vẫn mãi trong tôi nỗi đợi chờ ...
Làm sao quên được chuỗi sầu vương
Khi tiếng mưa rơi nhỏ lệ buồn
Dấu bước in hằn trên lối cũ
Cầm tay hai đứa ngỏ lời thương
Không biết giờ này em ở đâu?
Hoàng hôn quạnh vắng lại thêm sầu
Xa rồi kỷ niệm còn đâu nữa
Xin chúc tình em mãi đậm sâu
Nguyễn Vạn Thăng
*****
3- Thơ : MƯA THÁNG HẠ (Nguyễn Vạn Thắng)
Em có biết bên anh giờ tháng Hạ ?
Mây xám về phủ kín cả trời xanh
Mong nắng lên sưởi ấm chút tình mình
Thương nhớ quá những ngày xưa dạo phố
Mưa tháng Hạ ngăn giùm tôi nỗi nhớ
Để phượng hồng đỏ thắm lối thân quen
Lời em trao ... ngày ấy ngọt môi mềm
Bên nhau mãi, tình nồng theo năm tháng
Mưa rơi chi để tình tôi vơi cạn
Ngăn giọt sầu rơi ướt bờ mi ngoan
Giọt vỡ tan thương dấu bước ngỡ ngàng
Mang giá lạnh vào hồn niềm thương nhớ
Mưa thay tôi gọi thầm tên của Nhỏ
Kỷ niệm nào ghi dấu một chiều mưa
Tuổi ngây thơ ta bắt bướm, vui đùa
Em vẫn bảo: "Yêu nhau, đừng xa nhé"
Mưa tháng Hạ gợi buồn bao xiết kể
Dấu chân nào trên lối cũ quạnh hiu
Hoài cô đơn sầu vương vấn thêm nhiều
Tình chia cách theo giòng đời định mệnh
Mưa đừng rơi phá tan đời yên tịnh
Để nỗi buồn vương vấn mãi ngày xưa
Chiếc dù kia nào che khuất cơn mưa
Nên thơ mãi ...mang niềm đau dĩ vãng
Nguyễn Vạn Thắng