Về Lại Dòng Sông Năm Xưa & Cảm Ơn Ngọn Gió Trái Mùa (T)
*****
1- Thơ :VỀ LẠI DÒNG SÔNG NĂM XƯA ̣(Trần Kiêu Bạc)

(Designed by th.)
Lại trở về bên dòng sông năm xưa
Đêm một mình thâu đêm chờ trời sáng
Tiếng chim gọi bầy qua màn sương trắng
Vọng đêm buồn ba tiếng "Vàm Cỏ Đông"
Một dòng sông xuôi như những dòng sông
Mà giữ được tuổi thơ không trôi mất
Bên nầy đại dương vẫn nghe sông hát
Khúc nhạc vào đời tuổi độ tròn trăng
Bảng lảng một vùng nắng đợi hoàng hôn
Hoa tím lục bình thay xanh màu cỏ
Tím lòng ai chờ ai nhìn sóng vỗ
Gởi tình nhau qua con nước lớn ròng
Mặt nước im làm gương nước soi chung
Hai mái đầu chụm đôi nhìn gương vỡ
Sóng lao xao nhìn nhau mà mắc cỡ
Chờ nước êm e ấp rủ nhau cười
Ngày thơ đi theo con nước trôi xuôi
Tình đứng lại bên bờ sông tuổi nhỏ
Vàm Cỏ Đông in đôi bờ thương nhớ
Tay đã rời vẫn ấm phút chia tay
Đêm nầy thôi, sông ơi, trắng đêm nay
Thả nước mắt trôi theo dòng sông cũ
Đêm qua đêm dẫu nghe ngàn sóng vỗ
Chỉ vọng về ba tiếng Vàm Cỏ Đông!
Trần Kiều Bạc
*****
2- Thơ : CẢM ƠN NGỌN GIÓ TRÁI MÙA (Trần Kiêu Bạc)

(Designed by th.)
Không phải đâu em, mùa đông qua thật rồi
Chỉ còn gió thương em nên ở lại
Thử soi gương nhìn tóc em, bên trái
Sẽ thấy gió lạc mùa làm mất dấu tay anh
Tưởng năm qua rồi tình nhú những mầm xanh
Gió mùa đông thổi qua ngàn nụ chết
Dấu tay trên tóc em còn không giữ được
Chắc gì anh với gió mãi bên em
Dẫu thương em gió vẫn nép ngoài hiên
Chờ đêm nhớ nhung lòn qua khe cửa
Em vô tư con tim mở ngõ
Anh tìm hoài không được chỗ trú chân
Gió còn đông mà mây đã mùa xuân
Chỉ còn gió thương em nên ở lại
Dấu tay anh tìm đâu thấy nữa
Tóc em buồn nên rẽ lệch đường ngôi
Tìm lại đi em, nơi phía trái thôi
Gió đã vội qua dấu tay còn ở lại
Đừng trách gió làm rối tung tóc rối
Không gió trái mùa em đâu nhớ dấu tay Anh
Trần Kiều Bạc