Dân Ông Tạ & Nhìn Người, Ta Nghĩ Đến Ta (T)
*****
1- Thơ : DÂN ÔNG TẠ (Trần Quốc Bảo)
Nhà tôi xưa, ở Ngã Ba Ông Tạ,
Khu nổi tiếng: bún chả, mộc tồn,
Cứ mỗi xế chiểu, ngả bóng hoàng hôn,
Cả khu vực, thơm lừng mùi thịt nướng!
Món dồi mộc tồn, ngon không tưởng tượng!
Dân Á Châu, đâu có kỵ cây còn,
Gà, cá, cầy, bò… đều cũng là “con”,
Chẳng phân biệt, hễ ngon là xực ráo!
Khu Ông Tạ, có anh em Sơn Đảo,
Những tay du đãng khét tiếng yêng hùng!
Được cái… làm ăn thì họ đổi vùng,
Nên Ông Tạ, Bảy Hiền, yên bình êm ả.
Văn nghệ sĩ vùng Ngã Ba Ông Tạ,
Nhiều thật nhiều, mà danh cũng lừng danh!
Thứ nhất Hoàng Xuân Việt, học giả lão thành,
Nhà ngôn ngữ học, cũng một nhà giáo dục!
Với 373 tác phẩm, thuộc nhiều lãnh vực,
Sở học uyên thâm, rất mực hiền lành,
Kế đến Hoàng Hải Thủy, Võ Hà Anh,
Và Dung Sài Gòn, văn chương lãng mạn.
Rồi nhà văn MC. Nguyễn Ngọc Ngạn,
Đưa văn hóa vào chương trình Thúy Nga.
Viết bay bướm, có Lê Nguyễn Hương Trà,
Và Đỗ Trung Quân, văn tài bất hủ!
Chu Vương Miện, Ngô Hải Triều, Nguyên Vũ,
Đặc biệt Lê Tất Điều, Cù Mai Công (*)
Phạm Thiên Thư dòng lục bát phiêu bồng,
Nét mực thăng hoa như thần phù thánh giáng!
Nhạc sĩ nỗi danh, thì Nguyễn Văn Đông, Văn Giảng,
Nguyễn Đình Toàn, Ngọc Trọng, Trịnh Nam Sơn,
Nét cọ thần kỳ, khó họa sĩ nào hơn!
Có Bùi Đức Lân, Nguyễn Văn Vinh, họa sĩ Ớt,
Danh nhân khu Ông Tạ, kể không thêm bớt,
Tuy nhiên, có thể cũng quên sót đôi ba.
Bởi vì tôi, nay tuổi tác đã già,
Nếu lú lẫn, xin hữu bằng thứ lỗi!
(Trần Quốc Bảo & Trần Văn Trạch)
Còn hai Vị, không thể không nhắc tới:
Quái kiệt Trần Văn Trạch, nhà gần nhà tôi,
Và Chủ nhiệm báo Xây Dựng, đường Mai Khôi.
Cha Nguyễn Quang Lãm, bút danh Thiên Hổ”,
Cha Lãm là bạn học với tôi thuở nhỏ,
Rồi sau này, tôi viết báo cho Ngài.
Không tiền nhuận bút, chỉ nhậu lai rai,
Mỗi lần phát báo, kẹp vài chai rượu lễ!
Ngã Ba Ông Tạ còn nhiều chuyện đáng kể…
Nhưng đã dài dòng, xin tạm ngắt nơi đây.
Gặp ngày rảnh rang, lại sẽ tiếp tục ngay,
Cảm khái viết, vì tôi: Dân Ông Tạ!
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
*****
2- Thơ : NHÌN NGƯỜI, TA NGHĨ ĐẾN TA (Trần Quốc Bảo)
Nhìn Ukraine chống giặc Nga xâm lược!
Cuộc tự vệ được thế giới hộ trì,
Yếm trợ tối đa cho Zelensky!
Tổng Thống danh hài, can trường ái quốc.
Vũ khí đạn dược, rót vào như nước!
Trump đắn đo trước… rồi cũng giúp đỡ sau.
Putin tưởng, nuốt gọn Ukraine rất mau,
Nhưng thực tế, rõ ràng xương mắc cổ!
Thằng Trung Cộng, chỉ đứng ngoài cổ võ,
Thằng Triều Tiên, chơi cho có bề ngoài.
Ukraine uýnh Nga, như châu chấu đá voi,
Thế mà voi Nga, co vòi thấm mệt!
Thán phục Ukraine tự vệ lẫm liệt!
Chúc một ngày Đại Thắng đến không xa.
Nhìn chuyện người, ta lại nghĩ đến ta…
Việt Nam Cộng Hòa chận đầu làn sóng cộng,
Suốt ba mươi năm, chiến tranh sôi động!
Quân cán chính, nỗ lực đến phi thường !
Bến Hải Cà Mâu, sông máu núi xương,
Nhưng ta chiến đấu, trong môi trường nghịch cảnh.
Thế Giới Tự Do, dửng dưng mặt lạnh,
Như chuyện ngoài đường, sống chết mặc bay!
Còn riêng anh Mỹ, đổ quân tới đây,
Không vừa ý, là diệt trừ lãnh đạo!
Súng đạn có thừa, nhưng anh không chơi bạo,
Chết bỏ nhiều, mà chiến thắng lại không ham.
Chính trị lật lường, phản bội Việt Nam!
Cúp viện trợ, xoá bàn cờ… thí chốt!
Lại có đứa, lưu manh cùng tột (*)
Phỉ báng Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa!
Nhìn chuyện người, ta lại nghĩ chuyện ta…
Vận mệnh Nước mình, sao đắng cay đến thế (!) ?
Cũng nhược tiểu, cũng chiến tranh tự vệ,
Cũng tiền đồn của Thế Giới Tự Do!
Ukraine thì Thế Giới đỡ lưng cho,
Còn Việt Nam Cộng Hòa như thuyền giữa biển!
(Những muốn nặng lời… nhưng e không tiện!)
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia