Cái cõi trăm năm ngán ngẫm thay
Muôn người chưa một vượt khung này
Sống lo cơm áo, lo tiền gạo
Chết bỏ vợ con, bỏ bạn thầy
Ăn ở hiền lành, nên gắng sức
Đua chen danh lợi, ráng xa bay
Hỡi ai đắm đuối trong tham vọng
Hãy nhớ giùm cho: chắc một ngày.
Tháng 7/2007
Hồ Văn Chính