#2Em Về Thăm Lại Sài Gòn —
chính hồ2018-01-15 20:32
Em về thăm lại Sài Gòn. Em nghe tiếng giầy cao gót gõ nhịp trên vỉa hè lót gạch. Em sẽ gặp lại bạn bè, tay bắt, mặt mừng. Em sẽ uống ly xí muội, ly chè để thưởng thức lại vị ngọt Quê hương. Hạnh phúc vô biên. Còn "tôi". Với thành phố nầy. Xê tới dịch lui suốt 40 năm, 50 năm rồi cũng quay đầu về. Thể mà sao xa lạ quá tay. Tôi như người ngoại quốc: lờ khờ, mù mịt, ngác ngơ. Trường tôi học, tôi dạy vẫn ở chỗ đó nhưng giờ lầu sơn xanh xanh, đỏ đỏ, không hề sợ bị hiểu lầm. Bạn bè xiêu lạc hết. Vài đứa "nằm chờ chết" thì hết ra đường nổi, đành nằm ụ ở nhà, đưa cháu ngủ, ăn nhờ hột cơm. Cũng là đường phố cũ nhưng sao lạ hoắc, lạ huơ! Đã từng có đứa ra khỏi nhà không biết đường trở về. Lũ-chúng-tôi gần như xa lạ với tất cả. Xa lạ ngay cả với chính "chúng tôi". Khổ chưa, hỡi Cao Xanh!
Về SG để tìm lại chút kỷ niệm xa mờ, Rồi lại trở gót đi xa , cho con phố phải nhớ mong, anh TV luôn cho đọc những vần thơ mượt mà, thơ tranh gợi nhớ về một thuở nào Đã qua . MGIANG
Comments
Còn "tôi". Với thành phố nầy. Xê tới dịch lui suốt 40 năm, 50 năm rồi cũng quay đầu về. Thể mà sao xa lạ quá tay. Tôi như người ngoại quốc: lờ khờ, mù mịt, ngác ngơ. Trường tôi học, tôi dạy vẫn ở chỗ đó nhưng giờ lầu sơn xanh xanh, đỏ đỏ, không hề sợ bị hiểu lầm. Bạn bè xiêu lạc hết. Vài đứa "nằm chờ chết" thì hết ra đường nổi, đành nằm ụ ở nhà, đưa cháu ngủ, ăn nhờ hột cơm. Cũng là đường phố cũ nhưng sao lạ hoắc, lạ huơ! Đã từng có đứa ra khỏi nhà không biết đường trở về.
Lũ-chúng-tôi gần như xa lạ với tất cả. Xa lạ ngay cả với chính "chúng tôi".
Khổ chưa, hỡi Cao Xanh!
Rồi lại trở gót đi xa , cho con phố phải nhớ mong, anh TV luôn cho đọc những vần thơ mượt mà, thơ tranh gợi nhớ về một thuở nào
Đã qua .
MGIANG