Anh hứa mai dẫn em ra biển
Cho gió thổi tung hết muộn phiền
Để sóng xua đi bao tủi hận
Và... Mình chung một khoảng trời riêng
Nắng lên hực sáng mặt trùng dương
Ba sáu năm lưu lạc cõi buồn
Bên nỗi nhớ nhà, bên Tổ Quốc
Làm sao xoá được chữ Quê Hương?
Bước sóng đôi trên bãi cát mềm
Lắng nghe nhịp đập của con tim
Luân lưu máu đỏ trong lồng ngực
Thương ngày xưa một thuở êm đềm
Buổi chiều xuống chậm hoàng hôn tím
Vạt nắng thưa yếu ớt ngày tàn
Yêu nhau từ những ngày xa lắm
Chập chờn mộng ảo bóng thời gian
Đêm lắng nghe sóng vỗ rì rào
Dòng đời xuôi ngược, lạc loài nhau
Biển nơi đất khách làm sao đẹp
Bằng biển quê mình dẫu bể dâu
Trở về từ biển lòng thư thái
Rồi mai đây mỗi người một phương
Bao nhiêu lưu luyến, bao ngần ngại
Hẹn một ngày về lại cố hương!
Hoàng Yến