Đêm khuya, sương lạnh sao rơi
Chạnh lòng hoài niệm một thời xa xôi
Vầng trăng cô lẻ bên đời
Như sương tan loãng cuối trời quạnh hiu
Cũng đành lỡ chuyện tình yêu
Còn đây trăng úa, tiêu điều buồn tênh
Em xưa giờ chắc phai quên
Những ngày tháng mộng êm đềm bên nhau
Thu về lá rụng lao xao
Tưởng như em đã bước vào mái hiên
Ô hay, mơ chuyện hão huyền!
Em mười sáu tuổi thần tiên thuở nào
Chỉ còn là giấc chiêm bao
Thuyền tình tách bến sang ngang
Đưa em về bến giàu sang với người
Chúc em hạnh phúc muôn đời
Môi ai sẽ thế những lời yêu xưa
Thời gian, cánh mỏng đong đưa
Vết hằn trên trán có chừa ai đâu
Giã từ nửa cuộc tình đầu
Nghĩa trang phía trước, tình sầu phía sau
Đời như một giấc chiêm bao
Như sương tan loãng đi vào hư vô!
Lê Ngọc Trùng Dương
9/8/14