Dậy Thì
Từ em vừa hé nụ hồng,
Đời anh chao đảo, tấm lòng Trương Chi.
Từ em vào tuổi dậy thì.
Anh chưa tỉnh mộng, em đi lấy chồng.
Vắng Em
Ngoài hiên thoáng bóng người qua,
Tưởng em lưu gót, chạy ra đón nàng.
Gió lùa hiên vắng, bẽ bàng.
Vành khuyên chiêm chiếp, thương chàng ngẩn ngơ.
Vắng Anh
Bên hiên sửa tóc cài thoa,
Tưởng ai dừng bước, thềm hoa đợi chàng.
Gió đưa mành trúc nhẹ nhàng,
Hoàng oanh ngưng hót, thương nàng ngẩn ngơ.
Thương - Ghét
Giận anh, em nhắn một câu:
Ghét anh lỗi hẹn, kiếp sau không màng.
Thương anh, em viết vội vàng:
Nếu không kiếp trước, hẹn chàng kiếp sau.
Hong Tóc
Em ngồi bên trái hiên Tây,
Tóc huyền phơi nắng, buông đầy bờ vai,
Trạng nguyên dừng bước cửa ngoài,
Ngẩn ngơ tự hỏi: có ai nhớ mình?
Trả Nàng
Gọi nàng một tiếng: cô nương,
Ta xưng tại hạ, trăm đường sót xa.
Trả nàng hai chữ kiêu sa,
Tâm tư khép lại, riêng ta ngậm ngùi.
Em Về
Em về mang ánh thái dương,
Vàng rơi, trầm toả, thiên chương nhiệm mầu.
Em đi, mất hết còn đâu.
Thái dương tan biến, mạch sầu còn đây.
Gặp Em
Biển xưa cùng ngắm trời sao,
Tiếng em thầm hỏi: “ngôi nào biến đi?”
Giáng trần gặp Hạ Tử Vi,
Trong cơn si dại, quên đi đường về!
Toàn Phong Nguyễn Xuân Vinh