Gió Thu thổi lạnh lá vàng rơi
Man mác sầu dâng nhớ một người
Ðã mấy Thu rồi trôi lặng lẽ?
Tình vương nỗi nhớ có nào nguôi
Xa cách u hoài nỗi nhớ thương
Thu sang lá úa rụng bên đường
Mình tôi dạo bước chiều Thu vắng
Giọt nắng vàng lên chiếu rọi buồn
Thu đến rồi sao? Lá rụng đầy
Ngoài hiên gió lạnh lá vàng bay
Ðàn ai dạo khúc lòng xao xuyến
Ðất khách thêm buồn mắt lệ cay
Chiều Thu ảm đạm chốn tha hương
Chạnh nhớ sầu dâng lại thấy buồn
Bến vắng chờ ai ...thuyền lẻ bóng
Sao hoài ngơ ngác với chờ mong
Nắng về chưa đủ ấm lòng nhau
Sợi nhớ, sợi thương giọt lệ sầu
Mây xám giăng buồn vương kỷ niệm
Làm sao quên được thuở bên nhau
Thu về phố núi phủ đầy sương
Bến vắng chiều nay lá rụng buồn
Dõi mắt nhìn theo đàn nhạn trắng
Mơ ngày về lại chốn Quê hương?
Man mác sầu dâng nhớ một người
Ðã mấy Thu rồi trôi lặng lẽ?
Tình vương nỗi nhớ có nào nguôi
Xa cách u hoài nỗi nhớ thương
Thu sang lá úa rụng bên đường
Mình tôi dạo bước chiều Thu vắng
Giọt nắng vàng lên chiếu rọi buồn
Thu đến rồi sao? Lá rụng đầy
Ngoài hiên gió lạnh lá vàng bay
Ðàn ai dạo khúc lòng xao xuyến
Ðất khách thêm buồn mắt lệ cay
Chiều Thu ảm đạm chốn tha hương
Chạnh nhớ sầu dâng lại thấy buồn
Bến vắng chờ ai ...thuyền lẻ bóng
Sao hoài ngơ ngác với chờ mong
Nắng về chưa đủ ấm lòng nhau
Sợi nhớ, sợi thương giọt lệ sầu
Mây xám giăng buồn vương kỷ niệm
Làm sao quên được thuở bên nhau
Thu về phố núi phủ đầy sương
Bến vắng chiều nay lá rụng buồn
Dõi mắt nhìn theo đàn nhạn trắng
Mơ ngày về lại chốn Quê hương?
Nguyễn Vạn Thắng
Comments
Nhưng làm sao về thăm lại Quê Xưa?
Bên kia sông mắt Mẹ Già thức trắng
Tìm miếng ăn bên cháu giữa cơn mưa?
Cho tôi đếm lá thu bay mỗi sáng
Để tôi tìm hơi thở của mùa Thu
Để tôi đem muôn vần thơ tống táng
Khóc Nước tôi còn mãi mãi sa mù!...LĐ
Nguyễn Thành Sơn