Một mùa thu nữa đã qua đi
Theo dấu thời gian để được gì
Về với quê nghèo đau kỷ niệm
Thôi đành phiêu bạt để rong chơi
Ai hiểu tình ai giữa cuộc đời
Cho dù cách biệt ở đôi nơi
Mấy hàng dương liễu còn ôm ấp
Thì nghĩa tình sâu dễ đổi dời
Mẹ thức đêm dài thương số phận
Cha ngồi suy nghĩ cảnh đao binh
Thời gian là một liều thuốc quý
San sẻ cho đời những khổ đau
Quê mình gian khổ đã bao năm
Vì bởi tình thâm đã lỡ lầm
Anh trút căm hờn nên giã biệt
Cho loài hoa vở ngát hương thêm
Còn một mình ta giữa phố phường
Mối tình sâu nặng tận cố hương
Hoàng hôn phủ xuống hoài quê cũ
Lặng lẽ suy tư giữa phố phường,.,
Mặc Hàn Vi 6/4/2016
Comments