Phố Chiều
Cứchiều xuống sầu về không dứt ,
Khiến tơ lòng bức rức từng dây .
Buồn dâng theo gió cùng mây ,
Lang thang phố vắng , lòng đầy nhớ thương !.
Chiều thứ bảy phố phường im ắng
Lá chết nằm hóng nắng trên mui .
Đêm qua mưa gió sụt sùi ,
Một màu ảm đạm ai xuôi lạnh về.
Mây chiều xám lê thê xuống thấp ,
Suơng trong ngần phủ khắp đồi thông .
Những con đường nhỏ song song ,
Bóng chiều lãng đãng , xa trông mơ hồ.
Chiều hoang lạnh bơ phờ hoa lá,
Mấy nóc nhà lạnh giá mờ sương .
Chút gì nhớ nhớ thương thương ,
Cánh chim bạt gió dặm trường quan san .
Hoàng hôn xuống một làn sương mỏng
Từng bước thầm lạc lỏng hồn ai
Thì thầm tiếng gió bên tai,
Bóng chiều như giục , u hoài không vơi .
Trông chiếc lá vàng rơi trên cỏ,
Lòng bùi ngùi biết tỏ cùng ai .
Có gì xanh mãi không phai ?
Vô thường , vô ngã mệt nhoài trần gian .
MaiLoc
Comments
Với một hình thức chuẩn mực trong thi pháp, chắc lọc và u trầm trong ngôn từ,chuyên chở một niềm man mác trong tâm ý, 'Phố chiều' không chỉ là đứa con tinh thần của Nhà thơ mà còn chung cho tất cả những 'Cánh chim bạc gió dậm trường quan san' nơi đất khách quê người./.
Thơ hay.
Cảm ơn tác giả.
Thân chào.
CV