TKH - banner 03

Search

Content on this page requires a newer version of Adobe Flash Player.

Get Adobe Flash player

Visitor Counter

User Rating: 5 / 5

Star ActiveStar ActiveStar ActiveStar ActiveStar Active
 
 
Tôi có một thời tương tư anh,
Cả thành phố bỗng là sa mạc,
Với những buổi chiều tôi ngơ ngác,
Biết về đâu ? Tôi đã lạc tôi rồi.
 
Bóng dáng anh che khuất cả bầu trời,
Tôi không thấy ngày mưa hay nắng,
Chỉ thấy đôi mắt anh thầm lặng
Vô tình nhìn tôi . Giông bão đến không ngờ.
 
Với những buổi chiều tôi ngẩn ngơ,
Trên đường phố không tên, không bảng hiệu,
Điều kỳ lạ chỉ một mình tôi hiểu,
Tất cả con đường đều mang một tên anh.
 
Tôi đã một thời như trái còn xanh,
Trong vườn đời mênh mông nhiều trái ngọt,
Ngày ấy tôi yêu anh mỏi mệt,
( Trái tình xanh, chua chát tuổi dại khờ )
 
Thời gian trôi và cho đến bây giờ,
Tôi chín ngọt tuổi đời nhiều nắng gió,
Đã từ lâu tôi không yêu anh nữa,
Một thuở tương tư đã mất đâu rồi ?
 
Đôi lúc nghĩ về anh , tôi chợt mỉm cười,
Điều tầm thường cũng trở thành khát vọng,
Tội nghiệp tôi đã một thời mơ mộng !
Tưởng thế gian chỉ có một người.
 
Bây giờ nhìn lứa tuổi đôi mươi,
Người ta yêu, dù vui hay đau khổ,
Có ai đã tương tư như tôi ngày đó ?
Trái tình còn xanh, xin chớ rụng xuống đời.
 
 
Nguyễn thị Thanh Dương

 

 

Comments  

#1 Một thời tương tưchính hồ 2016-12-10 22:29
Hễ nói tới thơ là dường như phải nói tới tình. Thơ keo sơn với tình: thơ tình. Thơ mà xa tình như Anh xa Em, như thiếp xa chàng. Chưa từng thấy bài thơ vô tình nào mà bất hủ.
Lẽ sống là tình. Vì tình đành phải tương tư. Nhứt là thời còn son trẻ.
Bài thơ phản ảnh nghiêm túc cuộc tình trẻ trung hết sức sôi nổi:
Cả thành phố bỗng là sa mạc,
....
Biết về đâu? Tôi đã lạc tôi rồi. vv...
Kế tiếp liền theo 4cx3đoạn=12câu, Nhà thơ miêu tả nỗi tương tư. Nào là bóng anh che khuất bầu trời, nào là tất cả con đường đều mang tên anh, nào là yêu anh mỏi mệt...
Bây giờ chín ngọt tuổi đời, 'tôi' không còn yêu anh nữa . Hơn cả dửng dưng, tôi chua chát mỉm cười, coi chuyện xưa là tầm thường và có phần...hối hận: tôi tội nghiệp tôi.
Điều lạ là tình xưa không để lại một tý luyến lưu nào! Phải chăng đây là trường hợp bồi-gấp-lở-nhanh? Làm sao biết được, bởi lẽ bất cứ điều gì cũng có thể xảy ra.
Đây cũng có thể là chuyện thường tình; có điều thường được giấu kín trong tim!
Lời thơ chững chạc, điêu luyện, phảng phất ít nhiều tủi hận. Âu đó cũng là điều đáng gẫm suy./
Quote

Add comment

Security code
Refresh

Tìm bài theo vần ABC