Con nào quên ...những ngày Xuân bên Mẹ
Bên bếp hồng nghe Mẹ kể chuyện xưa
Tiếng pháo vui chào đón đêm giao thừa
Chào Xuân mới ...tiếng chuông Chùa réo gọi
Con nào quên ...bên hàng hiên Mẹ đợi
Chờ đón con trên lối nhỏ đi về
Vòng tay yêu Mẹ dìu dắt chở che
Giữa cuộc sống bon chen đầy nước mắt
Mẹ ra đi ...những đêm buồn thức giấc
Tưởng Mẹ về, con thao thức chờ trông
Vẫn chưa quên hình ảnh thuở Mẹ bồng
Ru con ngủ trong vòng tay êm ái
Giòng thời gian bây giờ và mãi mãi
Bóng Mẹ hiền luôn mãi ở trong con
Để Xuân về tô điểm một màu son
Xuân đất khách cho lòng vui ấm lại
Con nào quên ... những chuỗi ngày thơ dại
Khi Xuân về họp mặt đón mừng vui
Đã bao Xuân xa vắng tủi ngậm ngùi
Mẹ đã khuất ... cho Xuân về hiu quạnh
Mẹ ra đi ...Xuân về trong giá lạnh
Tết ngày xưa bên mái ấm gia đình
Giờ đón Xuân con khấn nguyện cầu xin
Linh hồn Mẹ được về nơi Thiên phúc
Con nào quên lời đầu Xuân Mẹ chúc
Phước lộc nhiều, hạnh phúc được giàu sang
Nhưng Mẹ ơi! Trong con Xuân đã tàn
Xuân vắng Mẹ, tìm đâu niềm hy vọng ...
Nguyễn Vạn Thắng
Comments
Hăm hở bước ra từ lòng Mẹ, rong ruổi với đời, thua lỗ đăng cay, cuối cùng, mới chịu quay về lòng Mẹ và não nuột kêu lên hai tiếng: "Mẹ ơi!". Không biết ai sao chớ... " tui" là thế! Có khi trong những phút huy hoàng nhứt, ta bỗng chợt nhớ về kỷ niệm buồn xa xưa và ta...chợt ứa nước mắt!
Hình như trong các thứ tình, không có tình nào hơn được tình Mẹ...Với kẻ có lòng, hình ảnh Mẹ bao giờ cũng chập chờn trong trí nhớ.
Thế nên, "Xuân vắng Mẹ" không tìm ra niềm Hạnh phúc thì cũng dễ hiểu thôi./.