TKH - banner 09

Search

Content on this page requires a newer version of Adobe Flash Player.

Get Adobe Flash player

Visitor Counter

User Rating: 1 / 5

Star ActiveStar InactiveStar InactiveStar InactiveStar Inactive
 

Vài lời về Tác giả và bài thơ Bóng Nắng:

    
Chị Nguyễn Thị Thanh Dương, tác giả bài thơ Bóng Nắng, vừa là nhà Thơ, nhà Văn, trong Ban Biên Tập Nguyệt San Giao Mùa. Tác giả có nhả ý góp Thơ trong trang nhà Thủ Khoa Huân Vĩnh Long. Chúng tôi chân thành cảm ơn Tác giả.
     Qua Bóng Nắng, ta thấy lời thơ trong sáng, âm điệu nhẹ nhàng, thanh thoát. Bóng Nắng, một ngụ ý đặc sắc về mối tình Nam Nữ, một mối tình nồng nàn, khi ẩn khi hiện, tưởng rất gần mà thâm thẩm xa xâm. Em đến rồi đi, Em không là thật, nhưng ta vẫn cứ mơ, mơ để thấy đời thêm hương vị sau những giờ bận rộn trong cuộc sống. Nhưng dù gần nhau hay xa nhau, Em Bóng Nắng vẫn mãi mãi là của lòng Anh.
     Ý thơ có tính cách lảng mạng nhưng đầy thi vị. Chính cái Lảng Mạng và Thi Vị đó đã tạo nên Hồn Thơ. Thơ có Hồn, thì mới đi sâu vào lòng người thưởng ngoạn để cùng hòa nhịp đập Tim mình với Tác giả.


Nguyễn Hữu Chánh



              Bóng Nắng 

alt


 Chào tái ngộ, sáng nay em lại đến,
Như chúng mình hò hẹn tự trăm năm,
Em lại là những bóng nắng lung linh,
Bên cửa sổ căn phòng anh làm việc.

              Ðến với em mỗi khi lòng thấm mệt,
              Ở ngoài kia cành lá thấp đong đưa,
              Em sẽ là người bạn để lắng nghe,
              Anh kể chuyện, chuyện buồn vui, trăn trở.

Em bóng nắng trong bàn tay anh đó,
Nhưng anh không bắt được bóng em đâu,
Tưởng rất gần mà thăm thẳm xa nhau,
Em đến rồi đi, em không là thật.

                Em là mơ có lần anh đã gặp,
                Là tình yêu trong giây phút tình cờ,
                Anh đến với em cũng thật bất ngờ,
                Câu chuyện đời làm cho em cảm động.

Nên bây giờ em chỉ là hình bóng,
Ðến thăm anh cho những phút bình yên,
Ngày từng ngày em chờ đợi nắng lên,
Là lúc anh ơi chúng mình hội ngộ.

                   Em bóng nắng như tình em bé nhỏ,
                   Lặng lẽ em nằm trên áo vai anh,
                   Em sợ chiều tàn, nắng sẽ phai nhanh,
                   Cửa sổ khép, mỗi người về một ngả.

Chào tạm biệt, hẹn ngày mai anh nhé?
Bận chuyện đời, đừng quên chuyện trong mơ,
Em lại gần anh từ sáng đến trưa,
Là bóng nắng của lòng anh mãi mãi.

Nguyễn Thị Thanh Dương


 

Add comment

Security code
Refresh

Tìm bài theo vần ABC