Thu đến bao giờ ta chẳng hay
Ngoài hiên lác đác lá vàng bay
Mây trôi lờ lững chiều hoang vắng
Nhạn vỗ ngập ngừng cánh tỉnh say
Biền biệt thuyền xa, bờ quạnh quẽ
Bẽ bàng bến đợi, bóng hao gầy
Nghe trong không khí hơi sương lạnh
Thu đến bao giờ ta chẳng hay.
Phương Hà
Comments
Vài chiếc lá rụng, một áng mây trôi lờ lững trong bầu trời bàng bạc, hơi gió se lạnh...từng thay đổi ấy cứ lặng lẽ, từ từ mà ta lơ đãng không nhận ra đến lúc giật mình biết được thì mới thảng thốt kêu lên THU ĐẾN BAO GIỜ ? Lời lập lại như ngạc nhiên, như tự trách cho thói nghễnh ngãng của mình... Tuổi già đã đến rồi chăng ?
Phương Hà
Thân mến chào Phương Hà. Nguyễn Thành Sơn